Capo 2
[C]Xuân nay vắng [G]người anh thương, chỉ [Am]có ký ức yêu [Em]đương.
[F]Em nơi phương [C]xa như một bông [Dm]hoa mãi với [G]tay xa.
[C]Bao lâu không [G]gần bên em cùng [Am]đến góc phố thân [Em]quen.
Chỉ [F]còn lại những ký [C]ức thật đẹp. Xuân [Dm]nay liệu [G]có gặp lại [C]thêm. [G]
Giá như anh còn được một [C]ngày gần em, một [G]giờ ở bên.
Ôm [Am]em thật chặt vào lòng, hôn [Em]em thắm thiết.
Ru [F]em bằng lời ngọt ngào, đắm say [C]trong tình nồng.
Ôi những tháng [Dm]năm sau anh chỉ mong được bên [G]em.
Gió xuân qua đưa [C]mùi hương quen em [G]từng mang đến
Cho [Am]anh chìm vào ngọt ngào suốt một [Em]đời khó quên.
Thương [F]em một đoạn đường dài cũng không [C]sao thành lời.
Mong những nhớ [Dm]thương này sẽ gởi [G]đến nơi [C]xa.
Cũng đã đôi lần bên nhau em nói: “Anh nói ra đi”.
Nhưng ngập ngừng mãi, cũng chẳng nên câu: “Em luôn là những gì đẹp nhất”.