ĐÊM DÀI
Bóng tối kia phủ [Fm] đầy
Chừng tơ vương tóc [Fm] rối
Khoảnh khắc nghe hiu [Fm] quạnh
Làn gió buốt trời [Bbm] vương
Trầy sướt hết lời [Eb] thương
Đóa quỳnh [Cm] hương, giữa đêm [Cm7] trường
Nhắm mắt cơn mơ [Fm] hồ
Chờ trăng lên héo [Fm] hắt
Réo rắc lay sóng [Fm] đời
Rồi bỏ lỡ bàn [Bbm] tay
Nhòe khóe mắt còn [Eb] cay
Tủi hơn [Cm7] thêm, gió vờn [Fm] mây.
ĐK
Cảnh trời đêm tối [Fm] tăm
Trong lòng thương nhớ [Eb] ai
Nửa hồn như đã [Eb] chết
Bơ vơ chốn hồng [Cm7] trần
Trên tay chén mem [Fm] nồng
Chuốc mình trong tỉnh [Fm] say
Nửa đời theo gió [Fm] bay.
Bóng tối kia vô [Fm] hình
Dày thân ta trống [Fm] vắng
Kéo đắng cay ùa [Fm] về
Màu dĩ vãng hằn [Bbm] in
Rồi hóa đá nằm [Eb] im
Ưu phiền [Cm7] gieo, nỗi sầu [Fm] bi.