Capo 1
Tone[Dm]
[Bb]Ngày tháng đã quá [C]xa. Còn có mỗi chúng [Am]ta cô đơn đến [Dm]lạ
[Bb]Đừng cố giữ dấu [C]yêu, đừng cố giữ cánh [Am]tay lỡ buông mất [Dm]rồi.
[Bb]Lạnh vắng khắp lối [C]đi, giờ chẳng muốn nghĩ [Am]suy con tim rối [Dm]bời.
[Bb]Những u buồn ngập [C]tràn giọt lệ [Am]tuôn rơi ngỡ [Dm]ngàng.
Rồi từng ký [Bb]ức sẽ là ngày tháng [C]u buồn [Am]có giấu đi được [Dm]đâu.
Chìm vào quên [Bb]lãng tháng ngày chẳng giống [C]như mình từng say [Am]đắm. [Dm]
Vậy nên thôi [Bb]xóa hết từng hẹn ước[C] trao tặng. Để [Am]nỗi nhớ chết theo [Dm]niềm đau.
Dặn lòng phải [Bb]quên đi mà lòng cứ [C]hy vọng. [Am] [Dm]
VERSE 2
[Bb]Mọi thứ bỗng lướt [C]qua chìm xuống dưới hố [Am]sâu, rơi trên nỗi [Dm]sầu
[Bb]Người quên đi nhớ [C]mong. Còn ta cứ ngóng [Am]trông ai trên lối [Dm]về.
[Bb]Hạnh phúc đối với [C]nhau là chẳng đánh mất [Am]nhau, trao yêu dấu vẹn [Dm]nguyên
[Bb]Lỡ sau này gặp [C]lại còn nhìn [Am]nhau môi mỉm [Dm]cười.