Verse:
Hoàng hôn [Dm] xuống anh lại lê bước [C]chân trên con đường
Nơi mà bình [Am] minh không thể chiếu rọi lòng [Dm] anh
Một nơi lạnh [Dm] lẽo từ ngày em cất [C] bước xa nơi này
Trôi về nơi [Am] đâu, nơi mà em thấy niềm [Dm] vui.
Liệu rằng [Dm] ta có cùng nhau bước [C] chung trên con đường
Hay là mình [Am] anh đơn côi với lẻ [Dm] loi
Liệu rằng [Dm] em có còn chút vương [C] vấn nơi anh
Hay chỉ [Am] là mình anh ngây [Dm] thơ
Điệp khúc:
Anh thương [Dm] em, yêu em [C] rất nhiều
Cạnh bên [Am] em anh mới thấy [Dm] bình yên
Anh thương [Dm] em, yêu em [C] rất nhiều
Vậy tại [Am] sao em nỡ phụ [Dm] tình anh.
Anh thương [Dm] em, thương bằng cả [C] tấm lòng
Để rồi [Am] anh nhận lại con [Dm] số không
Anh thương [Dm] em, thương em đến [C] vô cùng
Vậy tại [Am] sao em nỡ rời [Dm] bỏ anh.
[Dm] [C] [Am] [Dm]
Rap
Anh muốn [C] rằng chuyện đôi mình sẽ đẹp như [C] truyện cổ tích
Em là công [G] chúa còn anh là bạch mã hoàng [G] tử đến tìm em
Anh ước [Am] gì chuyện đôi ta sẽ đẹp như [Am] trong tranh vẽ
Một ngôi nhà [F] nhỏ nơi mà hạnh phúc mỗi buổi [F] sáng đến kiếm tìm.
Nhưng rồi một [C] hôm, em thả anh nơi vùng [C] biển sâu khiến anh chìm
Chìm vào suy [Em] tư cùng ngàn câu hỏi vì sao em [Em] nỡ bỏ anh đi
Thật lòng mà [Am] nói lúc này trong tay anh cũng [Am] chẳng có gì
Chỉ vài câu [F] thương và vài lời hứa mà anh biết [F] chắc sẽ thành không.
[Dm] [C] [Am] [Dm] x2
Điệp khúc:
Anh thương [Dm] em, yêu em [C] rất nhiều
Cạnh bên [Am] em anh mới thấy [Dm] bình yên
Anh thương [Dm] em, yêu em [C] rất nhiều
Vậy tại [Am] sao em nỡ phụ [Dm] tình anh.
Anh thương [Dm] em, thương bằng cả [C] tấm lòng
Để rồi [Am] anh nhận lại con [Dm] số không
Anh thương [Dm] em, thương em đến [C] vô cùng
Vậy tại [Am] sao em nỡ rời [Dm] bỏ anh