VDVT:
[G] [Bm] [Em] [D]
Nghe tiếng khóc người bên tai, tiếp tục là vô tâm không biết rằng mình đã sai.
[C] [Cm] [Bm] [Em] [Am] [D]
Mùa thu cứ thế qua, em muốn hai chúng ta, xa nhau rời xa vì hết yêu rồi mà.
[G] [Bm] [Em] [D]
Em cơn say sao mỏng manh, nốc hết vài lon bia và trách cứ bản thân anh.
[C] [Cm] [Bm] [Em]
Giấc mơ tan phút giây, anh vẫn đang nơi đây.
[Am] [D]
Lòng buồn thêm đau thêm thương thêm nhớ em đang ở nơi chốn nào.
[G] [Bm] [Em] [D]
Nếu lúc đó anh luôn quan tâm luôn vị tha với
em, thì chắc có lẽ em không quay đi cùng nụ cười lấm lem.
[C] [Cm] [Bm] [Em] [Am] [D]
Nhiều điều day dứt mỗi đêm nỗi niềm em giấu thật lâu,
dấu chấm cho cuộc tình này là giọt nước mắt vương viền my.
[G] [Bm] [Em] [D]
Nếu lúc đó anh níu đôi tay níu yêu thương gió bay,
lời yêu ta trao tận sâu con tim giờ sao đắng cay.
[C] [Cm] [Bm] [Em]
Một câu xin lỗi cũng không thể cho quá khứ trở về.
[Am] [D] [G]
Điểm cuối đến trạm dừng chỉ mong em nhận lời thứ tha.
[G] [Bm] [Em] [D] [C] [Cm] [Bm] [Em] [Am] [D]
BT:
Bây giờ có lẽ sẽ là muộn nhưng anh gửi lời xin lỗi em được không.
Xin lỗi đã không cho em được thấy một cuộc tình mà thực sự em đợi mong.
Xin lỗi da cho nhiều lời hứa rồi anh cũng chẳng giữ được la bao lâu.
Ngày qua anh lại vẫn lạnh nhạt mặc kệ em buồn thì cũng có sao đâu.
Trong anh day dứt từng kỉ niệm cùng sự ân hận đã cho em nhiều niềm đâu.
Anh đã cố nhặt lại từng kỉ niệm nơi mà ta đã từng thuộc về nhau.
Bước chân anh qua những ngày gió.
Khi bầu trời đang trở nên tối thêm.
Kỉ niệm cung em góc phố đó làm lòng anh lai càng trở nên rối thêm.
Góc phố nơi mà mình từng quen nhau.
Tiếng cười bên nhau những ngày nắng.
Giờ đây không thể còn bên nhau.
Một mình anh cùng với sự im ắng.
Mọi thứ vẫn ở đây như ngày nào hình bóng em như đang ở ngay trước mắt.
Chẳng giấy hay là bút mực đen anh vẫn viết nhạc buồn bằng 2 dòng nước mắt.
Anh đã luôn vô tâm những ngày đó.
Rồi còn nói là em sai.
Bỏ mặc em cua những ngày hôm đó.
Anh sai càng thêm sai.
Gọi em là bầu trời của ngày nắng.
Còn anh thì là bầu trời của ngày mưa.
Em mang cho a sự ấm áp còn anh ngược lại thì một ngày cũng chưa.
Anh vẫn nhớ đến cái lúc em rời đi.
Nước mắt em ướt đẫm 2 hàng mi.
Giọt nước mắt kia là những hạt mưa thì xung quanh em anh nghĩ làm biển cả.
Giờ không biết em đã cười hay chưa nỗi nhớ em không thể nào diễn tả.
Duyên phận chúng ta không cùng lối.
Nên anh không nghĩ mình chắc sẽ gặp may.
Đêm về mình anh trong phòng tối.
Nỗi nhớ em giờ a biết làm sao đây.
Hạnh phúc cùng em trên phố đông.
Tình cảm chúng mình giờ trở về số không.
Không còn chở em ở phía sau.
Tình cảm không còn cùng hướng về phía nhau.
Hà Nội giờ đây có ngày mưa.
Mong em yên bình thật vui như ngày nắng.
kỉ niệm sẽ ở với ngày xưa.
Mong cho chúng ta sẽ trở nên may mắn.