Bao năm cách [C7]biệt người đã ra [Fm]đi.
Ra đi để lại nỗi niềm [A#m]thương đau.
Người đi trả hết ân [C#]tình,
người đi chẳng nói điều [C7]gì.
Bao nỗi buồn rã rời người [Fm]ơi!
Đêm nay mưa [C7]buồn giá lạnh từng [Fm]cơn.
Bao đêm thức trọn lạnh vào [A#m]tim tôi.
Ngoài kia trời gió se [C#]lạnh,
ngùi đây mà mắt hoen [C7]sầu.
Tim đau buồn đã chết từ [Fm]lâu.
Đk: Em [Fm]ơi, từ nay vắng em [A#m]rồi,
từ nay tôi sẽ không [Fm]còn,
tôi chẳng còn thấy bóng người [C7]đâu.
Và từ [A#m]đây, đôi đường đôi ngã chia [D#]ly,
ngậm ngùi đắng cay trong [C7]đời,
thôi giã từ não nùng [Fm]người ơi!
Ưu tư tôi [C7]ngồi nhớ lại chuyện [Fm]xưa.
Bao nhiều kỉ niệm còn đầy [A#m]vơi.
Tình duyên đã vỡ tan [C#]rồi,
ngồi đây mà nhớ ngậm [C7]ngùi.
Tôi đau buồn khắc khoải từng [Fm]đêm.
( Tôi đau buồn khổ lụy người [Fm]ơi. )