Anh chỉ muốn lắng [C] nghe tiếng mưa tách ngoài [E7] khung cửa. Thanh âm điệu [Fmaj7] dàng, nhẹ nhàng, đưa ta vào trong giấc [C] ngủ. Liệu em có [Dm7] biết câu chuyện về mưa ngâu, họ đã xa [C] cách nhau cũng đã khá lâu. Nhờ tình [Dm] yêu đưa lỗi nên đổi họ nhận ra [G] nhau.
Mưa cũng đã ghé [C] ngang nhắc anh kí ức ngày [E7] ban đầu. Không sao quên [Fmaj7] được nụ cười ngọt ngào, tựa mùi hương cô [C] non. Giờ đây mỗi [Dm7] đưa một phương trời xa xôi. Liệu em có [C] nhớ anh như họ nhớ nhau. Vì tình [Dm] yêu, anh hứa... Sẽ tìm lại khoảng khắc [G7] xưa.
[ĐK - PHV]
Còn bao nhiêu kỉ [C] niệm một thời học sinh , anh đã đánh [E7] rơi trong sân trường ấy. Hàng cây Phượng [Fmaj7] già giờ đã ra hoa. Bài ca tình [C] đầu vẫn còn nợ em. Lời yêu ngọt [Dm] ngào chỉ mình anh biết làm sao nó [G] ra.
Dành cho em những [C] điều tuyệt vời anh có , mong em sẽ [E7] vui khi em nhận thấy. Loài hoa mặt [Fmaj7] trời chỉ đẹp ban sáng. Tình anh còn [C] đẹp vì còn yêu em. Một mai gặp [Fmaj7] lại liệu còn nhận ra, ta lừng [C] quen nhau.
[RAP. 1]
Anh biết khoảng [C] cách đó thật là xa, nhưng với anh không là gì cả. Anh [E7] mong em như hướng dương chỉ cần yêu và tin tưởng. Anh đang cố [Dm7] gắng cắt ngắn thời gian để một lần ta gặp mặt, chắc chắn hôm [G] ấy em sẽ ngất ngây vì trên tay là
nhẫn cưới. Em đâu hay [C] rằng anh đã yêu em, từ cái thuở còn niên thiểu. Lúc ấy còn [E7] trẻ anh biết rất nhiều, chỉ có cái chẳng biết điều gì đã làm [Dm7] con tim anh thôn thức mỗi chiều về khi vắng em. Cơn mưa mùa [G] này làm cho tóc em thêm lắm lem.
Mưa cũng đã ghé [C] ngang nhắc anh kí ức ngày [E7] ban đầu. Không sao quên [Fmaj7] được nụ cười ngọt ngào, tựa mùi hương cô [C] non. Giờ đây mỗi [Dm7] đưa một phương trời xa xôi. Liệu em có [C] nhớ anh như họ nhớ nhau. Vì tình [Dm] yêu, anh hứa... Sẽ tìm lại khoảng khắc [G7] xưa.
[ĐK]
Còn bao nhiêu kỉ [C] niệm một thời học sinh , anh đã đánh [E7] rơi trong sân trường ấy. Hàng cây Phượng [Fmaj7] già giờ đã ra hoa. Bài ca tình [C] đầu vẫn còn nợ em. Lời yêu ngọt [Dm] ngào chỉ mình anh biết làm sao nó [G] ra.
Dành cho em những [C] điều tuyệt vời anh có , mong em sẽ [E7] vui khi em nhận thấy. Loài hoa mặt [Fmaj7] trời chỉ đẹp ban sáng. Tình anh còn [C] đẹp vì còn yêu em. Một mai gặp [Fmaj7] lại liệu còn nhận ra, ta lừng [C] quen nhau.
[RAP.2]
Sao em lại [C] buồn khi cảnh hoa đã rơi xuống, anh có thể đi gom [E7] nhặt lại để tặng cho người thương. Nhưng tiếc giờ đây anh [Dm7] đã, không phải như người thường. Nếu muốn trò chuyện cùng [G] em phải thông qua làn hương trắng.
Anh đã cố gắng rất [C] nhiều, làm mọi điều cho em hiểu. Chiếc nhẫn cầu hôn của [E7] em, anh xin em cho anh thiếu. Phải chi mưa ngâu hôm [Dm7] ấy, không rơi nhiễu vào tim anh. Thì không phải chịu cảnh [G] này, một mình anh chỉ nằm đấy.
[ĐK]
Còn bao nhiêu kỉ [C] niệm một thời học sinh , anh đã đánh [E7] rơi trong sân trường ấy. Hàng cây Phượng [Fmaj7] già giờ đã ra hoa. Bài ca tình [C] đầu vẫn còn nợ em. Lời yêu ngọt [Dm] ngào chỉ mình anh biết làm sao nó [G] ra.
Dành cho em những [C] điều tuyệt vời anh có , mong em sẽ [E7] vui khi em nhận thấy. Loài hoa mặt [Fmaj7] trời chỉ đẹp ban sáng. Tình anh còn [C] đẹp vì còn yêu em. Một mai gặp [Fmaj7] lại liệu còn nhận ra, ta lừng [C] quen nhau.
Ps: 25/5/2019