Đứng dưới trăng buồn (Am) nhìn dòng sông (Dm) nước trôi (E7) xuôi dòng (Am)
Đò giờ còn neo (Dm) mà người xưa (G) giờ tìm nơi đâu (C)
Trách người phụ ta (Dm) hay là do (G) chẳng chung duyên nợ (C)
Hay trách ông trời (G) không cho mình (F) se chung mối tơ (E7).
Chắc do anh nghèo (Am) nên là em (Dm) mới đi (E7) theo chồng (Am)
Nhà người ta sang (Dm) con người ta (G) quyền quý hơn anh (C)
Số phận vô duyên (Dm) nên cũng đâu (G) ước mơ chi nhiều (C)
Hẩm hiu một mình (G) thương kiếp đời (E7) số phận đò đưa (Am).
ĐK:
Phận đò đưa (Am), đưa cho khách sang sông (C) để người ta (D) về nơi bến trong (Am)
Bến đục mình mong (Dm) nhưng khách không quay về (C)
Quên bỏ câu thề (G) đi theo người (E7) kết tình phu thê (C)
Phận đò đưa (Dm), làm thân lãng du (C), như thể lục bình trôi (Dm) trôi dạt (E7) muôn kiếp lênh đênh (Am).
Đò đưa (Dm) ơi là đò đưa (C)
Thương cho (Dm) số kiếp con đò (Am)
Ai buông (G) lên mấy câu hò (C)
Nghe như (G) than trách duyên tình (E7) mình sao đớn đau (Am).