| 2/4 | Chậm, tha thiết
Lấy tông, nốt: Tôi(si)hay(si)nhớ(do2)về(la)quê(si)nhà(mi) (2 = cao)
Tôi hay [Bm7]nhớ [E7]về [Am]quê nhà vào buổi [Am]chiều.
Nhất là [Am]những [Am]buổi chiều mưa [Dm]rơi. [Dm]
Cũng [C]may [G/b]Cali [Fmaj7] [Fmaj7]trời mưa ít không như Sài Gòn
Nếu [Bm7]không tôi đã [E7]khóc một dòng [Am]sông. [Am]
Không [Bm7]chi xót [E7]xa cho [Am]bằng thân phận [Am]người
Xa nhà [Am] [Am]sống một mình đơn côi. [Dm] [Dm]
Cũng may [C]bên này [G/b]thời [Fmaj7] [Fmaj7]gian qua vun vút không như Sài Gòn
Nếu [Bm7]không tôi đã [E7]khóc một dòng [Am]sông. [Am]
Khóc một dòng [Dm7]sông, tôi đã [G]khóc một dòng [C]sông. [C]
Một dòng sông [Am]dài [Am], nhớ cha, nhớ [E]mẹ. [E]
Nhớ anh, nhớ [C]chị. [C]
Khóc một dòng [Dm7]sông, tôi đã [G]khóc một dòng [C]sông. [C]
Một dòng sông [Am]dài [Am], những [E]chiều mưa tôi [Fmaj7]khóc. [Fmaj7]
Khóc một dòng [Am]sông. [Am]