Ở [A]nơi trời xa phương [D]em lạnh giá, chỉ [E]em với bao ưu [A]phiền
Rồi [D]cơn mưa đến nhạt [Bm]nhoà nước mắt em nhớ [E]anh.
Ở [D]nơi đèn hoa phương [D]anh mong nhớ, biết [E]em vẫn mang ưu [A]phiền
Rồi [D]cơn mưa đến vội [D#dim]vàng thấm ướt từng [Esus4]trang sách giấc mơ hạnh [E]phúc.
Anh biết rằng [D]dù mình cách [E]xa , em ước [C#m]rằng tình nồng thiết [F#m]tha
Vẫn bên [D]người từng lời nói [E]anh yêu rất chân [Em7]thành .[A7]
Hãy quên [D]cuộc đời nhiều sóng [E]gió cách ngang, hãy tin [C#]cuộc đời còn anh yêu [F#m]em đắm say.
Và trong [D]mỗi cơn mơ dài [E7sus4]chúng ta tìm thấy [E]nhau.
Này nụ hồng hãy ngoan [A]khép đôi bờ [D]mi , yên [E]ngủ với giấc mơ [C#]hồng luôn có [F#m]anh.
Cỏ [D]xanh đan lối nhịp [B]chân em bước như [E]thiên thần.
Đừng vội [A]thức mau hãy mơ về ngày [D]mai,
cuối [E]đường dang tay anh đón [C#]chờ ta tung cánh [F#m]bay
Về nơi [Bm]vẫn luôn mong chờ [E]có muôn hoa yêu [A]thương.