Balad
[C]Từng nhớ rằng ngày [G]xưa,
ta hay [Am]đến góc phố [G]này
[C]Cùng hai người bạn [G]thân,
luôn say [Am]đắm trong bao giấc [G]mơ
[C]Mà bây giờ ở [G]đây,
riêng tôi [Am]đứng với khoảng [G]lặng
[C]Và hai người bạn [G]kia,
đã tìm [F]ra nơi con tim muốn [C]đi
Đk: Lời trao nhau khi [G]xưa,
nay đã [Am]cuốn với gió đi [C]rồi
Chỉ [F]còn lại là hồi ức [G]thôi
trong những kỷ niệm [C]xưa
Dù đi xa bao [C]nhiêu,
nhưng hãy [Am]nhớ đến một [C]điều
Có [F]người sẽ mãi ở chốn [G]đây
không bao giờ rời [C]đi !