Lời bài hát Gia Định Rap version
5 giờ chiều nắng Gia Định ươm vàng những ô cửa sổ
Bỗng chợt ngửa cổ anh thấy hạ treo những bông phượng đỏ
Viết vào trang vở vài lời tương tư vẫn chưa kịp ngỏ
Này hạ ơi hãy chuyển giùm tôi đôi cánh thư tay đến bóng hồng nhỏ
Anh không chuyên văn nhưng có thể tả em bằng một cách đẹp nhất !
Anh chẳng có gì ngoài những chân thành cất trong lời nhạc là thật
Những chiều trở gió , tóc em bay ôi sao rã rời
Và khi đó sau lớp khẩu trang chính là đôi môi anh chợt hé cười
Em ơi có biết rằng em tinh khôi từ những hàng mi mong manh
Để cho gã trai giải thoát tim mình khỏi khối hình học không gian
Sau hai học kì thoáng chốc anh không muốn em phải rời xa mình
Tồn tại trong những gam màu để anh họa lên bức tranh Gia Định
Có ba màu đỏ vàng đen , ngôi sao tam sắc trên tay áo trái
Có một màu nắng vàng thứ hai ươm trên em tôi một tà áo dài
Có màu đỏ những nhành phượng vĩ , có màu xanh rì rào lá biếc
Có màu tím họa những trang tập và có màu trắng bụi phấn ta viết
Một mùa hạ sang trông từ hiên dáng ai đứng chờ mỏi mòn
Ai là mây , là gió cuốn tương tư tôi về ngày xưa
Em ơi em , em ơi em phượng hồng rơi em có hay chăng ?
Hãy là mây , là gió cho anh họa nên khung trời xưa
Em hãy là mây , hãy là gió
Và hãy là những gam màu
Để tôi , có thể họa lại 1 bức tranh Gia Định đẹp nhất !
Và , dù sau này có đứng trước những đèn hoa sầm uất
Thì trong trái tim tôi vẫn còn khắc khoải
Về một Gia Định đầy hoài cổ và bình yên nhất !
Gia Định của anh là những lần đầu khi nhìn thấy em
Là khi con tim trót thương , dù chẳng mấy quen
Là những lời vội vàng ngõ thương em nhưng anh sợ em chối bỏ
Là bởi anh sợ em chẳng còn nở nụ cười với anh trên lối nhỏ
Anh đâu trộm gì của em , ngoài trộm nhìn em nơi sân trường
Và chỉ trộm nhớ trộm thương sao em trao muôn vàn vấn vương
Rồi em lấy đi , con tim anh nhịp yêu còn đập
Nhưng em ơi , nếu lỡ mai sau ta không còn gặp ?
Anh sẽ lại nhớ về em để đêm thổn thức rồi ngày lại mong
Bao nhiêu bộn bề cuộc sống , anh chỉ mong cùng em trải lòng
Liệu rồi sẽ có còn không , tà áo dài bước qua hoa sữa
Hay bóng dáng em ngày đó giờ chẳng còn buồn ghé qua nữa
Gia Định của anh là chiếc 50 ngày ngày chở em chầm chậm
Là bức thư không dám trao nên chỉ dám thương em trong âm thầm
Gia Định là những kỉ niệm , những yên bình của cuộc đời anh
Em là Gia Định của anh , chứng giám bởi bầu trời xanh anh yêu em !
Tìm lại em tôi một ngày rất xưa liệu em có chờ
Màu tím trong ánh mắt em rẽ ngang lối tim để tôi thẫn thờ
Ngày hôm qua của chúng ta cũng đã lướt qua về nơi rất xa
Và em có nghe thấy , tim tôi đang rời đang rời
Em có nghe thấy , thanh xuân đang kêu em và tên tôi ?
Em có nghe thấy , Gia Định về trong những câu chuyện của tôi ?
Gia Định về trong những câu chuyện của tôi