Lời bài hát Ân Tình
Thuyền quyện sánh đôi một thời
Tơ duyên đắm say
Mà nay cố nhân tương phùng
Quay bước ngại ngùng
Hà ha há ha ha hà ha ha há ha
Vạn kiếp còn vương
Câu hát yêu thương lẻ loi
Hẹn thề để làm gì mà ngóng trông
Muộn phiền để rồi một mình nhớ mong
Một lần buông cách vạn trùng khơi
Rời xa nhau mãi rồi
Hồng nhan nguyện một lòng này sắc son
Cớ sao trời đọa đày tình héo hon
Đau xót trăm lần bao ước mơ hồng
Giờ hóa hư không
Mưa tuôn rơi ngày anh đi rồi
Áng mây trôi khuất lưng đồi
Nước mắt hóa bão tố chơi vơi
Trách ông trời tình buông quá vội
Thương thay cho số kiếp li biệt
Những đêm dài một mình ai biết
Dẫu còn vấn vương
Cũng hóa đau thương
Thêm bao nhiêu khổ đau thân mình
Mới có được một chút yên bình
Muốn tan biến giữa thế nhân tình
Để chẳng lưu luyến ân tình
Muôn hoa bay phấp phới xa dần
Có cánh hoa lạc khắp nhân gian
Giã từ sầu bi một kiếp lỡ làng
Vì sao tình ta đến đây phai tàn
Nguyện yêu mãi nhưng nay vỡ tan
Còn thương ai mà tương lai vẫn dở dang
Đành lòng buông tay cớ sao bây giờ
Buồn vương mãi trong lòng chẳng nguôi
Xót thương thay
Biết bao ngày từng vun đắp
Hương sắc kia trôi hững hờ
Những còn đọng mãi
Trong trái tim ai thương nhớ đâu phai
Con nước trôi, buồn ở lại
Lênh đênh sóng vỗ ven bờ
Thuyền về nơi đâu
Nơi chốn kinh đô hay kiếp xô bồ
Cay đắng bẽ bàng
Mưa tuôn rơi ngày anh đi rồi
Áng mây trôi khuất lưng đồi
Nước mắt hóa bão tố chơi vơi
Trách ông trời tình buông quá vội
Thương thay cho số kiếp li biệt
Những đêm dài một mình ai biết
Dẫu còn vấn vương
Cũng hóa đau thương
Thêm bao nhiêu khổ đau thân mình
Mới có được một chút yên bình
Muốn tan biến giữa thế nhân tình
Để chẳng lưu luyến ân tình
Muôn hoa bay phấp phới xa dần
Có cánh hoa lạc khắp nhân gian
Giã từ sầu bi một kiếp lỡ làng
Mưa tuôn rơi ngày anh đi rồi
Áng mây trôi khuất lưng đồi
Nước mắt hóa bão tố chơi vơi
Trách ông trời tình buông quá vội
Thương thay cho số kiếp li biệt
Những đêm dài một mình ai biết
Dẫu còn vấn vương
Cũng hóa đau thương
Thêm bao nhiêu khổ đau thân mình
Mới có được một chút yên bình
Muốn tan biến giữa thế nhân tình
Để chẳng lưu luyến ân tình
Muôn hoa bay phấp phới xa dần
Có cánh hoa lạc khắp nhân gian
Giã từ sầu bi một kiếp lỡ làng
Giã từ sầu bi một kiếp lỡ làng