Lời bài hát Duyên lỡ làng
Ta cứ nghĩ mình là của nhau
Suốt muôn đời này
Nhưng giờ đổi thay
Chiếc váy người vội mặc
Trao tay ai kia mất rồi
Tôi đứng nhìn từ phía xa
Nỗi đau này xem là không hay
Mà người đâu hay
Người đâu thấy tôi đau vì ai
Xe xoay bước vội
Ngày người chung đôi
Thôi giờ hết
Duyên ta lỡ làng
Vì người ham sang
Nên đâu có màng
Tôi quay trở lại là chính tôi
Cố quên đi một người
Và dặn lòng mình
Sẽ chẳng còn vương
Ngày ấy tôi đã yêu một người
Tưởng đâu tình yêu ấy bền lâu
Càng đậm sâu càng sợ đau
Vì tôi biết mình nghèo khó
Nên tình cảm chắc gì như mình nghĩ
Người nỡ gieo cho tôi mộng mơ
Người khiến con tim tôi thẫn thờ
Rồi nỡ bước sang ngang
Ngày tôi nước mắt đầm đìa
Hỏi trời cao có thấu tôi giờ ra sao
Ta cứ nghĩ mình là của nhau
Suốt muôn đời này nhưng giờ đổi thay
Chiếc váy người vội mặc
Trao tay ai kia mất rồi
Tôi đứng nhìn từ phía xa
Nỗi đau này xem là không hay
Mà người đâu hay
Người đâu thấy tôi đau vì ai
Xe xoay bước vội
Ngày người chung đôi
Thôi giờ hết
Duyên ta lỡ làng vì người ham sang
Nên đâu có màng
Tôi quay trở lại là chính tôi
Cố quên đi một người
Và dặn lòng mình sẽ chẳng còn vương
Sẽ chẳng còn vương đâu em à
Anh đã phải khóc rất nhiều
Về chuyện chúng ta
Nghĩ trong lòng rồi mọi thứ cũng qua
Làm tất cả cho cả hai
Nhưng rồi nhận ra bản thân mình đã sai
Là anh đã nghĩ mình yêu em quá nhiều
Đơn thuốc tình yêu đã quá liều
Anh đã bỏ qua những thứ xem là nhỏ
Nhưng không em ơi anh quên cả tá điều
Anh cứ nghĩ mình là của nhau
Không anh tưởng mình thuộc về nhau
Để rồi cái tôi tràn ra ngay trước mắt
Trong khi chân thành lại tuột về sau
Anh cứ nghĩ mình là của nhau
Anh tưởng mình thuộc về nhau
Sợi dây tơ hồng mà em chưa gửi
Anh đã lấy nó để trói buộc nỗi đau
Em ơi, anh cố siết chặt tim
Khi dẫu biết lặng im làm ta đau
Anh đã viết tình ca lúc em biết mình xa
Vẫn kết quả là xa nhau
Anh đã cố gắng thật nhiều để níu kéo
Em càng cho anh thêm mộng mơ
Mang con phố vắng và cả tình yêu
Theo nhưng sao bàn tay em không rộng mở
Trời cao có thấu cho anh phần nào
Sao để người mãi cứ trồng cây si
Vì duyên lỡ làng đành thôi ém nước mắt
Cất bước trước mặt cầm lòng quay đi
Tự dặn lòng mình là thôi không nhung nhớ
Nhưng sao vẫn cứ trồng cây si
Nhìn em hạnh phúc bên ai
Tay người khoác lên vai
Trong chiếc váy màu hồng Tây Thi
Xe xoay bước vội
Ngày người chung đôi
Thôi giờ hết
Duyên ta lỡ làng vì người ham sang
Nên đâu có màng
Tôi quay trở lại là chính tôi
Cố quên đi một người
Và dặn lòng mình sẽ chẳng còn vương
Và dặn lòng mình sẽ chẳng còn vương
...