1. Giận [Dm]cả muôn vì sao trời [C]xanh kia làm ngơ Lời [Bb]yêu khiến tâm tư rối [Am]bời Vẫn [Dm]k
1. [Em]Dặm trùng muôn lối hồng [Am]nhan biết đâu tìm Rồi [D]sắc thái phong trần lụi [Em]tan [Em]Cò
1. [Am]Thà làm hạt [Am]cát được [C]bay giữa muôn [Am]trùng [Dm]Kiếp người khổ [G]đau trái [G]ngang
1. Có những chiếc [Ebm]lá đã vàng úa buổi chiều vắng xa canh Bỏ [Ebm]rơi thân kia bơ vơ giữa trời đ
HÃY YÊU 1. Cớ sao hững [Am]hờ chi em thế gian nào [Am]hay Cớ sao nặng [G]vai áo hoa lầu cao gác [
CHỮ TÌNH 1. [Fm] Mênh mông khoảng [Fm] không Một chiều mây tím biếc [Fm] Nắng ấm đã tắt chỉ [Fm]
1. Thuở ấy còn [Cm]yêu chúng ta như hình với [Cm]bóng Tà áo thu [Bb]bay trong những chiều ta cuối [
1. Đêm nay trăng [Am]tàn từng mãnh vỡ rụng [Am]rơi Sương khuya u [Am]sầu giọt như thêm nhớ thêm [Am
CÓ BIẾT ĐÂU NGƯỜI ĐỜI 1. Nếu có chăng là [Dm] gió trọn kiếp nhân sinh [Gm] gầy Hương đời muôn sỏi
CHỜ ĐỘ NGƯỜI VỀ Từ khi vắng [Am] em câu nhớ câu thương úa [Dm] màu Đôi [Am] vần thơ chẳng nên [C]