NÓI VỚI NGƯỜI TÌNH SỐ 7 1. Biết yêu [Em] em ngày tháng rộn [Bm] ràng Ngón tay [D] ngoai mở cửa ph
MỘT ĐƯỜNG NGƯỢC HƯỚNG Ngoai hiền [Am] vắng lá vàng lìa [C] cành Cuộn theo gió [G] bay đi đến nơi
DĨ VÃNG CÒN NHỚ ( THẦM lẶNG ) 1. [Cm]Đếm thời gian với nỗi [Cm]niềm Phận long [Cm]đong mỏi [Bb]ta
1. Giờ đã hiểu rồi tình yêu đắng [Am]cay Còn gắn làm [Em7]sao mảnh gương vỡ [Am]rồi Tụi mình đâu c
1. [Abm] Đôi tay như buông [Gb] lơi Từng năm tháng dẫu [Abm] có nhỏ bé Biết bao nhiêu kỷ [Abm] ni
1. Đến bên anh [Am]này người yêu [Am]dấu Em xích lại [Am]gần gần thêm nữa [Dm]đi Em hiền [Dm]ngoan
ĐÊM KHUYA MỘT MÌNH 1. Đêm [Dm] nay buồn [Dm] mưa không [Dm] dứt Mưa [Gm] cho phố [C] vắng tiêu [
1. Người ta cứ [Dm]bảo rằng anh xứng danh đẹp [Dm]trai Làng trên xóm [Dm]dưới đều khen tính anh thậ
SANG NGANG TÌNH ĐẦU 1. Có nhiều tâm sự [Cm] buồn đâu biết ngỏ cùng [Cm] ai Nên lòng luôn nặng [Cm
1. Ngày xưa em [Em]bé ngơ ngác mắt mi triều [Bm]mến Quỳnh hương mở [G]sớm thơ ngây thường hay nũng