ĐÊM TRĂNG TÌNH YÊU (Nguyễn Văn Chung)
[Bm] Chiều một mình, trên [A] phố năm xưa
Lạc [G] bước, giữa đêm đông [D] người
[G] Rồi một ngày, em [A] bỗng đi qua
Sưởi [F#m] ấm, con tim lẻ [Bm] loi.
[G] Nụ cười và, ánh [A] mắt đam mê
Trái [G] tim đôi ta, không [D] rời
Con thuyền không còn xa [A] bến
Con thuyền không còn theo [G] sóng, mãi xa mù [Bm] khơi.
[Bm] Lòng ngập ngừng, nói [A] tiếng yêu em
Lời yêu [G] ấy, thiết tha chân [D] thành
[G] Còn gì bằng, sánh [A] bước bên nhau
Cùng [F#m] ngắm, ánh trăng và ngàn [Bm] sao.
Cuộc [G] tình ngọt ngào, em [A] đã trao anh
Làm [F#m] trái, tim anh đổi [Bm] thay
Niềm hạnh [G] phúc, anh đang có [A] em
Khiến anh ngỡ [Bm] ngàng.
Phố xa đêm đông [G] người, đêm tình yêu dưới [A] trăng
Thấp thoáng bao đôi nhân [F#m] tình, đang đùa vui đắm [Bm] say
Cành [G] hồng trao tay đến [A] tay, rộn [F#m] ràng nghe tim ngất [Bm] ngây
Tình này trao em, thề [Em] mãi không bao giờ [F#7] phai.
[Bm] Ước chi trăng đừng [G] tàn, soi tình yêu chúng [A] ta
Những ánh sao băng qua [F#m] trời, xin lặng im lung [Bm] linh
Thì [G] thầm anh nói với em một [A] lời
Em có [G] biết được, trái [A] tim anh yêu mình [D] em.
Hiển thị bình luận