Lời 01:
Về thăm quê [G]hương, hôm nay không đành lòng đi
Dừng chân Đồi [D]Dương, bờ cát êm thầm [G]thì
Lầu Ông thương nhớ, hải đăng Kê Gà kì [Bm]vĩ
Bàu Trắng ảo [A]huyền, Cù Lao Câu thần [D]tiên.
Về đây quê [G]hương, miên man con đường biển xanh
Cổ Thạch nguyên [D]sơ; Bãi đá Ông Địa [G]chờ
Tình người và đất, kết duyên bao năm còn [Bm]đây
Nặng lòng quê [A]hương, sắt son ân tình dựng [G]xây.
Lời 02:
Về thăm quê [G]hương, hôm nay nghe lòng càng thương
Hòn Bà tơ [D]vương, Tà Cú sương giăng [G]tượng
Làng chài Mũi Né, thoảng hương phiên chợ còn [Bm]nghe
Quạt trắng Cánh [A]đồng; Cù Lao Thu lặng [D]lẽ.
Về bên quê [G]hương, bao la khung trời lộng gió
Hòn Rơm mờ [D]tỏ, Đồi Cát Bay hẹn [G]hò
Chùa Hang tịnh vắng, trải qua trăm năm trầm [Bm]lắng
Tạc hồn quê [A]hương thấm sâu theo dòng thời [G]gian.
Điệp khúc:
Bình Thuận hôm nay tinh khôi - Nụ cười tươi [A]xinh trên môi
Rạng rỡ sáng [C]ngời, nồng ấm câu [G]mời
Đến với nơi [A]đây, thêm mến thương đầy [D]vơi.
Bình Thuận hôm [G]nay nên thơ, tạo vật lung [A]linh như mơ
Rời bước không [C]đành, tha thiết chân [G]thành
Sống mãi nơi [A]đây, cho luyến lưu “Tình [D]người thấm đất” trăm [G]năm.
Fine.
Hiển thị bình luận