1. Một [G] mùa Đông lại [G] về.
Nơi xưa giờ xa [D7] quá.
Trời miền Nam hiền [D7] hòa.
Không lo gì băng [G] giá.
Khi có [G7] nhau trong [C] ngày.
Khi có nhau đêm [G] dài.
Chẳng lạnh lùng mảy [D7] may !
2. Một [G] mùa Đông lại [G] về.
Thêm xa dần nơi [D7] cũ.
Đời dành cho từng [D7] người.
Trên bước đường lữ [G] thứ.
May [G7] mắn câu duyên [C] lành.
Hay vắng câu tâm [G] tình.
Phận [D7] người thật mong [G] manh.
Chorus :
Từng mùa [G] Đông ngày xưa [G7] mình khi có [C] nhau.
Vùng đèo [G] cao đường men vực bên lũng [G] sâu.
[Em] Miền rừng thông
trầm ngâm [D7] dựng ven núi [G] cao.
Chốn dương gian làm [D7] sao.
Vẫn xanh không thay [G] màu.
Từng mùa [G] Đông rời nhau [G7] miền xa tuyết [C] rơi.
Từng dòng [G] thư từ quê nhà mong đến [G] nơi.
[Em] Ngày và đêm lạnh thêm
[D7] lòng người viễn [G] khơi.
Vắng nhau cũng đành [D7] thôi.
Gắng chờ một ngày [D7] vui.
3. Một [G] mùa Đông lại [G] về.
Bao nhiêu lần không [D7] nhớ.
Vì cùng với tuổi [D7] đời.
Có những gì theo [G] đó.
Năm [G7] tháng không phai [C] mờ.
Xưa mãi cho đến [G] giờ.
Để [D7] lòng mình ghi [G] nhớ.
Hiển thị bình luận