1. Ngày nào [G]về một bờ [G]quen.
Còn dấu [G7]chân mỗi riêng [C]mình.
Màu trời [C]xanh lồng nước [D7]biếc.
Giờ vắng đi câu tâm [G]tình.
Chuyện gì [G]lòng người lưu [G]luyến.
Nào mấy [G7]khi có lâu [C]bền.
Muộn được [C]là còn hơn [D7]sớm.
Ngắn đi thời gian tìm [G]quên.
Chorus :
Đã bao tháng [C]ngày ngần ngại [G]tìm ra chốn [G]này.
Khi cơn [G]đau còn chưa [G]nguôi.
[D7]Đến cơn nước [D7]triều từng ngày dài lên kín [C]bờ.
Rồi lần hồi còn khi [D7]vơi.
[G]Mỗi trên cõi [G]đời khi buông [G7]tay một kiếp [C]người.
Bao yêu [C]thương cùng xa [C]rời.
Nỗi lòng cho [D]người còn lại là kỷ niệm [G]vui.
Nhìn lại từ ngày xa [D7]khơi.
2. Tìm về [G]lại một bờ [G]quen.
Ngày có [G7]bước chân đôi [C]mình.
Kỷ niệm là niềm lưu [D7]luyến.
Cùng tháng năm vẫn lâu [G]bền.
Giờ còn [G]lại trời mây [G]nước.
Bờ cát [G7]tươi vắng bóng [C]hình.
Ngọn buồm nào rời xa [D7]bến.
Có chăng một vùng trời [G]quên ?
Hiển thị bình luận