1. Tháng tám qua rồi phải không [A]em ?
Mùa giông bão [E7]đến gió mưa [A]sầu.
Tưởng Thu chạm [F#7]ngõ, nào ngờ Đông [Bm]đến.
Lạnh run trong [E]gió, dịu dàng bờ [A]vai.
2. Tháng tám qua [A7]rồi phải không [D]em ?
Tình lên tiếng [A]hát, chờ bờ môi [A]ngoan.
Đời như suối [D]mộng ngọt lành như [Bm]mưa.
Thôi em đừng [E7]khóc, thương thời Xuân [A]xưa.
Chorus :
Gia [C#m7]ơi, mong gì đấy ! Em chờ bờ môi [E7]ai !
Mát lành như suối [E7]mộng, rót vào em thiên [A]đàng.
Gia [D]ơi, em đừng [D]khóc ! Khóc thương tình xa [A]xưa.
Gia ơi, đừng tiếc [E7]nuối những ngày dài hoang [A]mang.
Gia [D]ơi, đời xanh [D]đấy ! Người còn thương lá [A]vàng.
Em như mầm xanh [E7]biếc ươm tình chờ Xuân [A]sang.
3. [A]Tháng tám qua rồi phải không [A]em ?
Tưởng [E7]Thu chạm ngõ nắng qua [A]thềm.
Lạnh run trong [A7]gió, bờ vai [D]đợi.
Đợi [E7]mãi, đợi chờ bờ vai [A]ai ?
* [D]Đời dài như nỗi [Bm]nhớ, lặng thinh như chỗ [A]nằm.
Nơi người đi bỏ [E7]lại, thoắt đã thành trăm [A]năm.
Hiển thị bình luận