Capo 2
Có những hành [G]trình mà ta đã đi vẫn những vui [Em]buồn hằn trên khóe mi
Mỗi lúc gần [Am]nhau kể chuyện ký ức những tháng ngày [Cm]yêu và rực rỡ nhất
Nhớ lúc em [G]nhìn vào sâu mắt anh thấy trái tim [Em]mình đập bỗng quá nhanh
Nụ hôn thật [Am]êm, bàn tay ấm áp anh đã yêu [Cm]em từ giây phút ấy
Hành trình có [G]em và mình nắm tay vượt mọi bão [Em]giông, và nhiều đắng cay
Thật chẳng dễ [Am]đâu để mình tới đây nhìn nhau hạnh [Cm]phúc như giây phút này.
Chỉ cần có [G]em muộn phiền sẽ qua ngày được sánh [Em]đôi là những món quà
Mình cùng hát [Am]lên trọn vẹn khúc ca ngày em đẹp [Cm]nhất anh tới đón em ta về chung một [G]nhà.
Ver2:
Chẳng có hành [G]trình nào không đớn đau đánh đổi thật [Em]nhiều để ta có nhau
Biết mấy thời [Am]gian và bao nước mắt mới biết rằng [Cm]em chẳng thể đánh mất
Hiển thị bình luận