Capo 4
Mẹ [D]yêu ơi, mẹ [A]đừng hi sinh tất [F#m]cả thanh xuân của [Bm]mẹ
Vì [G]con mà mẹ tạm [E7]quên đi hết những ước [A7]mơ
Từ [D]khi bé, mẹ [A]từng ước mơ, được [F#m]tung bay khắp chân [Bm]trời nhân [B7]thế
mẹ [Em]cũng không muốn để [A]con ước mơ thay phần [D]mẹ [D7]
Mẹ [G]có hạnh phúc thì [A]con mới vui đừng vì [F#m]con quên đi ước [Bm]mơ riêng mình
hai [G]mẹ con mình, cùng [E7]nhau thực hiện ước [A7]mơ
Mẹ hãy nắm chặt tay [D]con đi lắng nghe ước mơ [A]thầm thì
Cuộc đời này [Bm]ngắn lắm đấy có mấy [F#m]khi
Mẹ sẽ [G]luôn ở đây và con sẽ [D]luôn ở đây
Và [Em]hạnh phúc ấy sẽ vút [A]bay
Mẹ hãy nắm chặt tay [D]con nhé vì ước mơ sống trong [A]lòng mẹ
Vì giờ con [Bm]đã lớn đã biết lắng [F#m]nghe
Mẹ vẫn [G]luôn chở che dù con sẽ [D]không còn bé
Để [Em]mai này ta sẽ nhớ [A]về Ước mơ con và [D]mẹ
Hiển thị bình luận