Capo 2
[G]Ai cũng mong mình [Em]không bé nhỏ, để [C]bàn chân đi muôn [D]nơi.
[G]Sẽ giống như những [Em]cánh chim trời, mải [C]miết bay không nghỉ [D]ngơi.
[G]Thế giới kia có [Em]bao điều lạ, mà [C]lòng ta luôn mong [D]vui.
[G]Nên đôi khi ta [Em]quên mất rằng, một [C]nơi đó là gia [D]đình...
Là nơi [G]ta sẻ [C]chia cho [D]nhau vui [G]buồn,
Là căn [Em]phòng ấm [C]áp những [D]khi mưa [G]rơi,
Là nơi [G]ta giận [C]dỗi nhưng [D]không cách xa bao [G]giờ,
Là nơi [Em]ta bé [C]mãi như [D]chưa lớn [G]lên.
Giờ ta đã [G]biết nơi bình yên [Em]nhất là trở về [C]với những bữa cơm [D]ngon.
Dù ta đi [G]xa, dù xa [Em]rất xa thì cuộc đời [C]vẫn luôn nhắc tim [D]ta…
Để ta luôn [G]biết nơi bình yên [Em]nhất là trở về [C]với những bữa cơm [D]ngon.
Dù ta đi [G]xa, dù xa [Em]rất xa thì cuộc [C]đời vẫn luôn nhắc tim [D]ta. Về [G]Nhà...
Hiển thị bình luận