1. Người trẻ [C]ơi,
hãy trỗi [G]dậy đi!
[Am]Ngài gọi ta cuối [G]chân trời,
từ [F]giấc mơ đẹp đã [C]tan vỡ,
từ [Dm7]những thương đau hằn [G]sâu.
Người trẻ [C]ơi,
hãy trỗi [G]dậy đi!
[Am]Đừng sợ hay lắng [G]lo gì,
vì [F]Giêsu Ngài luôn [C]hiểu thấu,
tuổi [Dm]trẻ kia Ngài bước [Em]qua.
ĐK: [E7] Người trẻ ta [A]hỡi!
Ngài gọi ta [E]hãy trỗi dậy lên [D]đường,
tình yêu bừng [F#m]cháy xua tan đêm [D]trường.
Ngại chi gian [F#m]khó,
hãy nhớ [Bm]rằng ta không lẻ [E7]loi.
Vì ta có [A]Chúa,
Ngài luôn sánh [E]bước bên ta không [F#m]rời,
bàn tay Ngài [A7]đỡ nâng ta trong [D]đời.
Chần chờ chi [F#m]nữa,
hãy trỗi [Bm]dậy và nên chứng [E7]nhân
yêu [A]thương.
2. Người trẻ [C]ơi,
theo gương [G]Mẹ xưa!
[Am]Hằng xin vâng suốt [G]cuộc đời.
Khổ [F]đau trăm bề có [C]giăng lối,
Mẹ [Dm7]vẫn trỗi dậy thực [G]thi.
Người trẻ [C]ơi,
hãy trỗi [G]dậy đi!
[Am]Cùng Mẹ ta bước [G]can trường,
hạt [F]giống Tin Mừng sẽ [C]trổ sinh,
muôn [Dm/Bb]nơi chan hòa yêu [E]thương.
ĐK: [F7] Người trẻ ta [Bb]hỡi!
Ngài gọi ta [F]hãy trỗi dậy lên [Eb]đường,
tình yêu bừng [Gm]cháy xua tan đêm [Eb]trường.
Ngại chi gian [Gm]khó,
hãy nhớ [Cm]rằng ta không lẻ [F7]loi.
Vì ta có [Bb]Chúa,
Ngài luôn sánh [F]bước bên ta không [Gm]rời,
bàn tay Ngài [Bb7]đỡ nâng ta trong [Eb]đời.
Chần chờ chi [Gm]nữa,
hãy trỗi [Cm]dậy và nên chứng [F7]nhân
yêu [Bb]thương.
Hiển thị bình luận