Capo 1
Vẫn ngóng [C]từng story mà em up dù biết nó chẳng nói về anh
Em có những cuộc [G]vui cùng em bên người khác còn anh chỉ than thở với bầu trời trong lành
Anh biết tuổi [Am]trẻ là một vòng quanh nhanh nên không cố che đậy để tự mình né tránh
Cứ để anh mộng [F]mơ với những giấc mộng đẹp những điều từ lâu vun đắp vẫn chưa thành
Tình [C]yêu là như thế đấy! Thật khó hiểu mà phải không?
Những lời [G]yêu từ lâu chẳng dám nói cứ khăng khăng giữ theo nó trong ở lòng
Sao giữ [Am]hoài chưa chịu nói thế? Có lý do nào nữa ngụy biện đâu
Sợ rằng nói [F]ra, sẽ mất đi tất cả mất luôn tình bạn vốn có thuở ban đầu
Em [C]à... những thứ trôi qua chưa bao giờ vụt mất
Lỗi [G]anh... vì cứ hoài đem dấu mở đầu nỗi nhớ từ này tới mai sau
Anh [Am]biết em còn nhiều lựa chọn và anh chỉ là kẻ khờ cứ tối ngày mộng mơ
Thì [F]ra khi yêu là như thế...nỗi nhớ em cứ vu vơ trong hằng giờ
Em? yêu một [C]ai rồi? ngày nào anh [G]mơ... ta sẽ chung lối đi
Vậy mà giờ [Am]đây... ta đã mãi mãi xa [F]nhau rồi...em ơi có biết không?
[C]Con đường kia... thật dài? Một mình vu [G]vơ đến khi nhìn lại.
Là những [Am]tháng ngày anh chôn dấu đâu rồi chỉ còn lại [F]anh với những niềm đau
Cho hỏi [C]Em có phải thúy kiều không Mà em lại xinh nghiên nước và nghiên thành
Lòng trân [G]thành anh dành cả cho em Cả thời học sinh em đẹp không ai sánh
Thật tồi [Am]tệ khi không dám nói ra Giữ cho mình những cảm xúc khó tả
Thời học [F]sinh em coi anh là bạn còn anh đơn phương coi em là tất cả
Cùng đi [C]học trên những con hẻm nhỏ giờ vào lối nhỏ anh chỉ thấy Đen Vâu
Tim anh [G]đau nước mắt như biển cả biển 2 triệu năm của Đen có sánh đâu
Anh [Am]muốn, bỏ đi thật xa dể anh thả mình vào những miền đất lạ
Những cảnh [F]vật hoà nhập vào lời ca một hai ba anh hét lớn với biển cả
Lời nhạc [C]này ta viết tặng cho nàng nói lên chuyện tình của kẻ không xứng đáng
Đừng chán [G]nản sống cuộc sống an nhàn tình mình lụi tàn như Ngạn và Hà Lan
Nhưng bây [Am]giờ thanh xuân anh còn đâu chỉ biết thở dài và vùi mình thật sau
Chỉ còn mình [F]ta và cả một khoảng trời tôi yêu cuộc sống và tôi còn yêu em..
Em? yêu một [C]ai rồi? ngày nào anh [G]mơ... ta sẽ chung lối đi
Vậy mà giờ [Am]đây... ta đã mãi mãi xa [F]nhau rồi...em ơi có biết không?
[C]Con đường kia... thật dài? Một mình vu [G]vơ đến khi nhìn lại.
Là những [Am]tháng ngày anh chôn dấu đâu rồi chỉ còn lại [F]anh với những niềm đau
[C]Anh có vui khi nhìn thấy em cười khuôn mặt nở rộ như đóa hoa tươi
[G]Không còn những kỉ niệm ngày cũ lúc 2 giờ sáng nhớ em mà vẫn còn chưa ngủ
[Am]Anh biết em là báu vật quý giá là thứ muốn sở hữu của người ta
[F]Rồi họ để lại cho em bao sầu muội khoảng thời gian sau đó còn lại là gi hả?
[C]Ánh sáng ban mai đã dần bị khuất lối tình yêu của anh dần chìm vào bống tối
[G]Những thứ trước mắt giống như bị che đậy bởi thứ tình cảm chỉ toàn là giả dối
[Am]Nỗi nhớ nhung giờ anh chẳng thấy đâu anh chỉ mong rằng ta sẽ được gần nhau
[F]Nhưng thứ cuối cùng mà anh được nhận lại thì chỉ toàn là những niềm đau
[C]Và anh biết rồi.. Cuối cùng ta cũng lạc nhau
[G]Và anh nhận ra …. Chẳng có phép màu nào đâu
[Am]Ai rồi cũng có ……..cuộc sống của riêng mình
[F]Anh thì vẫn vậy ………muốn sống với duyên tình
Hiển thị bình luận