Capo 2
Lại một ngày [C]nữa cô đơn khi anh trở về nhà từng [Am]nỗi suy tư theo anh như thể là
[F]Muốn giết chết anh ngay thật là tàn [Dm]nhẫn khi em không [G]ở đây
Cuộc [C]sống anh đâu còn điều gì tươi đẹp họ [Am]đến xong đi bỏ lại anh một mình
Với [F]những vết xước trong tim hạnh phúc ở [Dm]đâu, anh chẳng thể kiếm [G]tìm
[Em]Ngày em [Am]đến mây đen nơi [Dm]anh đã xua tan đi hết [G]rồi
Vậy [Em]mà chẳng được bao [Am]lâu em lại bỏ [Dm]đi khi anh đang cần em nhất
Nén niềm [C]đau anh biết phải nên làm [Am]sao
Đâu phải nói quên là [Dm]quên tình này tại sao buồn vậy
Chỉ là [G]không yêu nữa thôi mà
Ngưng đợi [C]mong cố gắng cũng chỉ bằng [Am]không
Vương vấn bao nhiêu rồi cũng [Dm]sẽ theo tan theo hồi ức trong [G]ta
Giấu hết vào [C]tim này
Ver 2:
Thật tồi tệ [C]cảm xúc anh đang phải trải [Am]qua rồi rẽ sang trang
Có lẽ [F]người như anh chẳng đáng được yêu [Dm]thương, phải [G]không?
[Em]Vì anh [Am]biết đâu ai muốn [Dm]yêu người có quá nhiều muộn [G]phiền
[Em]Gạt đi nước [Am]mắt cho dù là [Dm]đau bao nhiêu thì anh vẫn sẽ bước [G]tiếp
Hiển thị bình luận