1. [C] Chúa đã lên [Em] trời núi [Am] đồi đưa mắt nhìn [G] theo.
[Dm] chia ly đôi [Am] ngả ngàn dâu [G7] xanh ngắt một [C] mầu.
Thầy về quê [Am] hương xa vời ôi, [Dm] xa vời cuộc [G] đời, [C7]
nhưng bao tình [F] mến ơn trời [G7] mãi ở với [C] Người.
2. [C] Chúa đã xuống [Em] đời với [Am] người chung kiếp khổ [G] đau,
[Dm] lang thang [Am] muôn nẻo tìm [G7] đâu một chỗ tựa [C] đầu.
Người về thiên [Am] cung nhưng chẳng [Dm] quên cát bụi cuộc [G] đời, [C7]
Ta đi dọn [F] chỗ cho người [G7] ở nhà Chúa [C] Trời.
ÐK : Con nhìn lên [Am] cao thao [C] thức với [Am] ngàn vì [Dm] sao, [G]
khấn xin [C] Người dìu [F] đưa con bền [G7] tâm bước lên trời [C] cao.
3. [C] Chúa sống trong [Em] đời, khóc [Am] cười bao nỗi nhục [G] vinh,
[Dm] cô đơn đau [Am] khổ tử sinh [G7] oan trái tội [C] tình.
Người về an [Am] vui nhưng lòng [Dm] thương gian trần đọa [G] đày, [C7]
trên cao gửi [F] xuống Thánh Thần [G7] an ủi tháng [C] ngày.
4. [C] Chúa đã lên [Em] trời bóng [Am] Người xa khuất mù [G] khơi,
[Dm] con mong được [Am] đổi làm mây [G7] theo gót chân [C] Người,
bầu trời mênh [Am] mang luôn vọng [Dm] vang tiếng Người gọi [G] mời, [C7]
con vui nhẹ [F] bước trên [G7] đời tiến về cõi [C] trời.
ÐK : Con nhìn lên [Am] cao thao [C] thức với [Am] ngàn vì [Dm] sao, [G]
khấn xin [C] Người dìu [F] đưa con bền [G7] tâm bước lên trời [C] cao.
Hiển thị bình luận