1. Tôi nhớ [Bm] những lúc bạn cười [Em],
khuôn mặt rạng ngời[D], vui lắm ai ơi[F#7],
cuộc đời[D] tưởng đẹp [F#7] như giấc mộng[Bm].
Nhưng có ai biết bên trong nụ cười [A] là tiếng khóc thầm [G],
là tiếng nghẹn ngào[F#7] của một[D], của một số phận[Bm].
Vết sầu trong tim[G] riêng mình ta đau[A] chẳng có ai hay[Bm].
Nhưng mà bạn ơi dù đời bể dâu[A], ta phải ôm nỗi sầu[G]
thì bạn, bạn vẫn còn tôi..[Bm]
ĐK: Này[F#7], chớ lo gì ngày mai[Bm] vì ngày mai chưa đến,
chớ lo gì hôm qua [A]vì hôm qua đã qua.
Khó khăn gì hôm nay [G]dù nhiều chuyện buồn vương
vì bạn có tôi[F#7] ta cùng nhau vui ca.
Vui lên nào bạn ơi[Bm] vì chúng ta chỉ có
một cuộc đời mà thôi [A]ta trao nhau tiếng cười.
Cùng hòa nhịp hoan ca[G] ta san chia nỗi niềm.
Và giờ đây [F#7]tôi có bạn [D]và bạn [F#7]đã có tôi[Bm]
2. Tôi thấy [Bm] ánh mắt gợn buồn[Em],
tâm hồn bồi hồi[D] như muốn sẻ chia [F#7]
nỗi niềm [D]sâu tận[F#7] trong đáy lòng [Bm]
nhưng vẫn lặng im, chẳng nói một lời[A]
vì bạn nghĩ rằng[G] chẳng ai hiểu mình[F#7],
trái tim bạn đã khép lại[Bm].
Bạn nào đâu hay[G] mọi người vẫn luôn[A]
chờ đón trông mong[Bm], mong được gần bên,
mong được ủi an [A]để được nghe tiếng cười[G].
Nhớ rằng [F#7]bạn vẫn còn tôi…[Bm]
Hiển thị bình luận