Intro:
[Em] [D] [Bm7] [Em] (x2)
verse 1:
[Em] Khi xưa ta trao ngàn yêu [D] thương
Cùng say [Bm7] xưa dưới ánh chiều [Em] tà
Giờ nơi [Em] đây chỉ có còn riêng [D] anh
Lệ khẽ [Bm7] rơi nhưng em nào đâu [Em] hay
verse 2:
Cứ [Em] ngỡ ta sẽ có một đời
Êm [Bm7] ấm sẽ chẳng thể nào rời
Em đi [C] rồi nơi [D] đây còn riêng [G] anh với nỗi đắng cay
Lầm [Em] lỗi chẳng dám trách tại trời
Có [Bm7] lẽ đã đến lúc mình rời
Trách thân [Am7] mình sao [Bm7] quá ngây [Em] dại
chorus:
Phận duyên [Em] số mong manh hai chúng [Bm7] ta phải rời xa nhau
Tàn như [C] cánh hoa [D] đào đang rớt [G] rơi giữa mùa giông bão
Người có [Em] giữ những gì hay đã [Bm7] quên hết cả yêu thương
Cuộc đời [Am7] lắm vô [Bm7] thường sao ta còn [Em] mãi vấn vương
Trời tàn [Em] nắng phai dần cơn mưa [Bm7] kia ướt lệ mi cay
Giờ lối [C] vắng thưa [D] người lối mòn [G] xưa có còn trông ai
Đợi [Em] em quay trở về vẹn thề duyên [Bm7] xưa mà ta ước ao
Nắng [Am7] mưa thì [Bm7] ta vẫn mãi bên nhau đến kiếp [Em] sau
rap:
Mới hôm [Em] qua ta bên nhau nhưng sao giờ xa vời vợi
Trăng lên [Bm7] cao chén tương tư ta đâu còn ai gọi mời
Do ta vô [Am7] duyên bạc phận nên tôi đâu [D] trách em ơi
Hãy hứa xa [G] tôi phải thật hạnh phúc đừng để nước mắt em rơi
Từ nay đường [Em] tình hai lối, duyên đã phai phôi
Từ nay con [Bm7] thuyền sẽ rời khỏi bến ai mang em khỏi tay tôi
Thương thân dã [Am7] tràng se cát, cố [Bm7] lấp biển đông
Một mái nhà [Em] tranh hai quả tim vàng chỉ là điều ước viển vông
Vì mình đã [Em] cùng nhau lớn như đôi ngọc nữ tiên đồng
Dây tơ [Bm7] hồng đã đứt không tìm được lá diêu bông
Để rồi ai [Am7] tiện tay hái cánh hoa đào [D] thắm tui trồng
Như con đom [G] đóm mất đi ánh sáng nên đời cứ thế xoay vòng
Hồng nhan đâu [Em] còn đây nữa, ai nhớ mà trông
Ván đã đóng [Bm7] thuyền đi mất cơ hội tái hợp là không
Liệu rằng đời [Am7] em êm ấm hay là sóng [Bm7] gió tiếp nhau
Liệu rằng kiếp [Em] sau có được tương ngộ mà làm gì có kiếp sau
chorus:
Phận duyên [Em] số mong manh hai chúng [Bm7] ta phải rời xa nhau
Tàn như [C] cánh hoa [D] đào đang rớt [G] rơi giữa mùa giông bão
Người có [Em] giữ những gì hay đã [Bm7] quên hết cả yêu thương
Cuộc đời [Am7] lắm vô [Bm7] thường sao ta còn [Em] mãi vấn vương
verse 1:
[Em] Khi xưa ta trao ngàn yêu [D] thương
Cùng say [Bm7] xưa dưới ánh chiều [Em] tà
Giờ nơi [Em] đây chỉ có còn riêng [D] anh
Lệ khẽ [Bm7] rơi nhưng em nào đâu [Em] hay
Lên một cung (#2): [F#m]
chorus:
Phận duyên [F#m] số mong manh hai chúng [C#m7] ta phải rời xa nhau
Tàn như [D] cánh hoa [E] đào đang rớt [A] rơi giữa mùa giông bão
Người có [F#m] giữ những gì hay đã [C#m7] quên hết cả yêu thương
Cuộc đời [Bm7] lắm vô [C#m7] thường sao ta còn [Em] mãi vấn vương
Trời tàn [F#m] nắng phai dần cơn mưa [C#m7] kia ướt lệ mi cay
Giờ lối [D] vắng thưa [E] người lối mòn [A] xưa có còn trông ai
Đợi [F#m] em quay trở về vẹn thề duyên [C#m7] xưa mà ta ước ao
Nắng [Bm7] mưa thì [C#m7] ta vẫn mãi bên nhau đến kiếp [F#m] sau
Hiển thị bình luận