Capo 1
Đêm nay em [C]hát em nghe một mình
Chẳng còn một [Am]ai ngay bên cạnh mình
Con đường em [Dm]đi như ngược cả thế giới
Trơn trượt bao [G]lâu đâu ai cần phải biết tới.
Cho nên em [C]hát em nghe một mình
Có trăng và [Am]sao treo trên đầu đình
Có cô gái [Dm]Huế năm nay vừa tròn ba mươi
Họ bảo “già [G]thế theo chi đường này em ơi”
[C]Có ngã có đi mới biết đâu là [Am]đời
Có gió có mưa mới tròn một vòng [Dm]quay
Mẹ đánh không đau bằng ngồi nghe miệng [G]đời
Có thắng có thua mới xây được [C]người
Em chẳng thể biết mai sau thế [Am]nào
Có khi là mất chẳng còn đồng [Dm]nào
Chắc gì xa nhau ta đã tự mình an [G]yên
Có khi bên nhau mới thấy đời đẹp như [C]tiên
Cần lắm những chiếc hôn vụng [Am]dại ngọt đắng vốn cũng là lời [Dm]lãi
Được yêu chính là quà trời [G]ban em cần một mối tình [C]dài.
Ngày đó mới bước lên thành [Am]phố đợi niềm hạnh phúc như có người che [Dm]ô
Mà sao phút chốc xa tận [G]đâu ôm về một mối tình [C]sầu
2. [C]Em tự mình yêu [Am]rồi. Em tự mình nên [Dm]đôi
Em tự mình điên [G]thôi. Em tự mình đa [C]tình
Em tưởng là yêu [Am]rồi. Em tưởng là nên [Dm]đôi
Em tưởng là điên, [G]ôi! Em tự mình đa [C]tình
Có nhớ có thương mới biết em tồn [Am]tại
Lúc nắng lúc mưa bởi vì em là con [Dm]gái
Chút vấn chút vương như khói sương làm [G]chiều
Sớm mai thôi, yêu quá em làm [C]liều.
Em chẳng thể biết mai sau ra [Am]sao
Có khi được hết em thành một người [Dm]giàu
Chắc gì xa nhau ta đã tự mình an [G]yên
Có khi bên nhau mới thấy đời đẹp như [C]tiên
Cần lắm những chiếc hôn vụng [Am]dại ngọt đắng vốn cũng là lời [Dm]lãi
Được yêu chính là quà trời [G]ban em cần một mối tình [C]dài.
Ngày đó mới bước lên thành [Am]phố đợi niềm hạnh phúc như có người che [Dm]ô
Mà sao phút chốc xa tận [G]đâu ôm về một mối tình [C]sầu
Hiển thị bình luận