Capo 1
Tone của H2K: Ebm
===
[Ebm]....[Db]....[Bbm]....[Ebm]....
[B] Có những ấm áp kéo [Db]theo em từng ngày,
Đóa hoa đẹp [Bbm]tươi giữa muôn trùng khơi đi tìm ai[Ebm].
Rằng em đâu hay [B]biết khi màn đêm ghé ngang[Db] qua nơi này,
Tan thành mộng [Bbm]mơ, nắm tay nàng đời như thơ[Ebm].
Dịu êm khi thấy [B]em ngày ấy xanh ngát trong [Db]cuộc đời,
Gặp em trong giấc [Bbm]mơ, mưa thôi đã rơi trên mắt [Ebm]của người.
Từng dòng tin nhắn [B]kia chỉ để thấy người cười,
Và được cùng [Db]em bước tiếp hết cuộc đời,
Vì anh đã [Bbm]say đắm trong nghẹn ngào từ bao lâu[Ebm] rồi!
Ngọt ngào hương [B]thơm như tình yêu của đôi[Db] ta,
Khi nắng ban mai ươm [Bbm]đầy xua màn đêm giữa phong[Ebm] ba.
Bồng bềnh tựa vào làn [B]mây ôi từng giây đã [Db]trôi xa.
Suy tư rối bời nàng [Db]ơi nhớ thương đầy vơi lòng chới với[Bbm].
Từng ngày mặt trời lên [B]cao, anh đợi em trước sân[Db] ga,
Đôi mắt long lanh to [Bbm]tròn, ôi đôi bàn tay thoáng kiêu[Ebm] sa!
Vội vàng từng chiều đi [B]qua hiên nhà ai ngát hương[Db] hoa,
Đưa anh khắp chốn thân [Bbm]thương, biết đâu một mai năm tháng nhạt[Ebm] nhòa!?
===
Rap
===
[B] Trải qua bao nhiêu đắng cay, [Db] anh chỉ cần một cái nắm tay,
[Bbm] May mắn thay là vừa mới [Ebm]đây ai mang người tới ngay khi anh trắng tay.
[B] Em làm anh mất cả lý trí, [Db] đem bán luôn cả linh hồn,
[Bbm] Thể xác không còn chí khí [Ebm]nên muốn theo em mãi để được sinh tồn.
[B]ANH muốn nói với em một vài câu.
[Db]YÊU chắc chắn không thể nào phai màu.
[Bbm]EM nếu thích không việc gì phải giấu.
[Ebm]ANH YÊU EM, với chữ "M" thật là dài lâu!
[B] Nếu thích thì cứ like, [Db]anh là thứ nhất làm gì có THINHTHUHAI,
Vì thứ [Bbm]3, thứ 4, thứ 5, 6, 7, chủ nhật không phải [Ebm]đi với anh thì chứ ai ?
Nhưng dù thế [B]nào thì em ơi chớ có lo, [Db] mưa bão nắng gắt hay là gió to,
[Bbm]Kệ! Anh vẫn sẽ ở bên dù mọi thứ trở [Ebm]nên tệ.
Anh chỉ cần em vẫn ở [B]đó, em vẫn ở [Db]đây, em vẫn ở [Bbm]đây để anh được nắm đôi tay[Ebm] này!
===
Ngọt ngào hương [B]thơm như tình yêu của đôi[Db] ta,
Khi nắng ban mai ươm [Bbm]đầy xua màn đêm giữa phong[Ebm] ba.
Bồng bềnh tựa vào làn [B]mây ôi từng giây đã [Db]trôi xa.
Suy tư rối bời nàng [Db]ơi nhớ thương đầy vơi lòng chới với[Bbm].
Từng ngày mặt trời lên [B]cao, anh đợi em trước sân[Db] ga,
Đôi mắt long lanh to [Bbm]tròn, ôi đôi bàn tay thoáng kiêu[Ebm] sa!
Vội vàng từng chiều đi [B]qua hiên nhà ai ngát hương[Db] hoa,
Đưa anh khắp chốn thân [Bbm]thương, biết đâu một mai năm tháng nhạt[Ebm] nhòa!?
Hiển thị bình luận