Hai con người [F]họ đến với nhau không phải do [G]duyên trời
Nhưng cớ sao họ [Em]không thể bên nhau sao nỡ chia đôi [Am]vậy ông trời
Họ Đã từng [F]nếm đủ nước mắt
Sao vấn không thể [G]được thắt chặt
Là do quá khứ [Em]hay vì hiện tại bên trong cái tâm ? [Am]
Ở Trong mỗi con người [F]ai cũng tồn tại những ý nghĩ không hề [G]chân thật
Họ hay ích kỉ [Em], chỉ quan tâm đến những thứ [Am]họ có và mất
Đến khi mà chẳng [F]còn thứ gì
Lại luôn hướng tới [G]những thứ mới
Có chăng chỉ là [Em]một thoáng suy nghĩ rồi tự nhắn nhủ [Am]với cuộc đời
Cứ một giây trong đời [F]họ đi qua,
Là một phút họ sống [G]trong dối trá
Thời gian [Em]đâu phải tất cả mà những hân hoan ấy mới [Am]thấy mặn mà
Đôi lúc họ cũng [F]có nhìn lại
Người thân họ [G]đâu có tồn tại
Họ chỉ luôn nghĩ [Em]tới ngày mai liệu có điều gì họ [Am]phải âu lo
Tôi cũng là một [F]trong số đó
Cũng có một tình yêu [G]đầy ước mơ
Và cả những hoài [Em]bão đầy trăn trở bước theo đôi chân [Am]ấy thật bé nhỏ
Tưởng vấp ngã [F]rồi dễ đứng dậy
Tưởng biết rõ những [G]thứ mình thấy
Tưởng có thể [Em]quên được hết mọi
thứ qua những niềm vui [Am]đó trong hằng ngày
Ai [F]cũng phải thay đổi và lớn dần [G]theo những tháng năm
Mong ước một [Em]lần trở về tuổi thơ nằm giữa [Am]cha mẹ ấp trong chăn
Với những giấc [F]ngủ thật chìm đắm
Với những giấc [G]mơ thật phẳng lặng
Nghe mẹ [Em]kể, những câu chuyện cổ tích và [Am]trong long ước mong
Rằng một ngày [F]mai con mẹ đủ lớn khám phá thế giới [G]rộng mênh mông
Những ước mơ [Em]méo mó xưa vẽ lên tường giờ đây [Am]trải nghiệm với cuộc sống
Tất cả đâu phải [F]toàn mầu hồng
Hãy chọn một cách [G]sống mở lòng
Gạt đi nước [Em]mắt để hướng tới
nhặt những vụn [Am]vặt trong mảnh đời,
Sẽ thành [F]công
Đôi khi [Em]đó là ước mơ
Của những con người [Em]thật bé nhỏ mà họ không [Am]hề có tuổi thơ
Tuổi thơ của [F]họ bị tổn thương
Gia đình là [G]thứ họ ao ước
Bàn tay chứ ko [Em]phải đôi chân là thứ mà họ phải [Am]bước trên con đường
Trái tim họ [F]đập bằng lí trí
Đôi mắt đỏ tràn [G]đầy những quyết tâm
Không hề có một [Em]chút ý nghĩ ước mơ ngày mai được [Am]thay đổi số phận
Đồng tiền với [F]họ là bữa ăn
Người thân với [G]họ là tiếng cười
Chỉ mong ngày [Em]mai nắng ấm mang đến bình yên với [Am]tất cả mọi người
Cuộc sống ẩn [F]dật những mất mát
Tồn tại những [G]căn bệnh hiểm ác
Nằm trên giường [Em]trắng với giấc mơ thật đẹp Bên ngoài [Am]đó đâu có an toàn
Họ thấy thiên [F]đường toàn ánh nắng
Bay lên với đôi cánh [G]màu trắng
Và Đuổi theo những [Em]cánh bướm cho đến khi bình minh [Am]chói lòa đôi mắt
Tôi cũng ước [F]mình có một đôi cánh
Bay theo những giấc [G]mơ trong đêm qua
Để ghép những mảnh [Em]đời bất hạnh còn đang phiêu dạt bên [Am]cạnh nơi chốn lạ
Mọi người sống [F]vui vẻ chan hòa
Không còn ích [G]kỉ và dối trá
Chỉ còn tiếng [Em]cười tràn đấy ắp
trong một ngày [Am]mới không còn nước mắt
Hiển thị bình luận