Lời 1:
[Dm] Hờ hơ hơ hớ [Am]hơ. Hờ hơ hơ hớ [Dm] hờ.
[Bb] Hờ hơ hơ hớ hơ [C]. [Am] Hờ hơ hơ hớ [Dm] hờ.
Người [Dm] ơi quay lại làm chi,
Thế gian ô [Gm] trược có gì vui [Asus4] đâu [A7].
Hạnh [Dm] nguyện chi giữa niềm [Gm] đau,
Con người chia [Dm] rẽ, vô minh còn [F] nhiều.
Người [A] về, sao có một [A7] mình,
Để khi những [G] lúc chợt nhìn hư [Asus4] vô [A].
Người ơi ngoài [Dm] kia
Bức tường vô [Bb] thường [C] ngăn chia thế [F] giới, [C] à [F] ơi.
Lòng ta quặn [Gm] đau,
Ngước nhìn mây [A] trời bay theo gió [Bb] xa, [A] à [Dm] ơi.
ĐK: Rồi mai [Dm] đây, muôn [Gm] loài sẽ đi về [Dm] đâu,
Khi con [C] người con chưa thương [F] - [A] nhau?
Ngoài [Dm] kia thế giới buồn thiu
Chiến tranh thù [Gm] hận,
[A] Nước mắt còn [Dm] rơi, nỗi đau chưa [Asus4] vơi [A7].
Người [D] về tia nắng mùa xuân
Đắp xây cuộc [F#m] sống [A] đại đồng bao [D] la [Dm].
Lời 3:
[Dm] Hờ hơ hơ hớ [Am]hơ. Hờ hơ hơ hớ [Dm] hờ.
[Bb] Hờ hơ hơ hớ hơ [C]. [Am] Hờ hơ hơ hớ [Dm] hờ.
Người [Dm] ơi giữa dòng đầy vơi,
Trái tim ôm [Gm] cả đất trời mênh [Asus4] mông [A7].
Hạnh [Dm] nguyện soi mãi nghìn [Gm] năm,
Như dòng sông [Dm] chảy, bao la hiền [F] hòa.
Người [A] là, sao sáng bầu [A7] trời,
Tìm cho thế [G] giới đường về Chân [Asus4] Như [A].
Người ơi còn [Dm] đây
Tấm lòng vô [Bb] bờ [C] qua bao khăn [F] khó, [C] à [F] ơi.
Ngồi yên lặng [Gm] nghe,
Kiếp người than [A] thở ai thôi xót [Bb] xa, [A] à [Dm] ơi.
(ĐK) Nguyện đi [Dm] theo, chân [Gm] Người dẫu muôn trùng [Dm] khơi,
Đem cho [C] đời ngàn câu yêu [F] - [A] thương.
Ngày [Dm] sau thế giới cần nhau
Bước qua thù [Gm] hận,
[A] Xóa hết niềm [Dm] đau, bóng đêm tan [Asus4] mau [A7].
Người [D] về thắp ánh bình minh
Sáng lên hạnh [F#m] phúc [A] nghìn đời không [D] phai [Dm].
Hiển thị bình luận