capo 2
(Thành)
[G]Tìm về nơi góc phố cũ, [D]kỉ niệm khi ấy chợt ùa về
[Em]Ngày mình cùng bước bên nhau và [C]nhìn chung một phương trời
[G]Giờ chỉ còn là kí ức, [D]giờ thì ta đã chia hai đường
[Em]Dù vậy anh vẫn, anh vẫn giữ tim này, [C]giữ tình cảm trao [G]em
(Jaspow)
[G]Tình cảm này trao em, chưa bao giờ anh để nó trở thành hoang phí
[D]Thời hạn ngắn ngủi, anh rót buồn đau ra nếm cũng đủ vị
[Em]Biết phải làm gì đây khi nỗi nhớ em trong anh ngày càng to
Nhưng...
[C]Tình chúng mình đã cũ, anh đành gói lại, cất nó vào trong kho.
[G]Anh không thể đón nhận thêm một tình yêu mới của ai lần nữa
[D]Vì tim anh khóa và chỉ mình em có sức mạnh mở cửa
[Em]Em đến bên anh vào một ngày bình thường không mưa không nắng
[C]Nhưng cũng đủ làm anh ngỡ ngàng, bàng hoàng, không còn cảm thấy trống vắng.
Thế !! [G]nhưng tại sao tình ta quá ngắn?
Em rời đi, để lại một lời giải thích: Câm lặng
Thế giới [D]anh đổi đen trong tích tắc
“Khóa tin nhắn” cứa tim anh như một con dao sắc
Một [Em]trăm, một nghìn, một triệu thắc mắc
Em không đáp, thế thôi, ta chỉ còn cách để mặc
Rồi bây [C]giờ trong đêm dài dằng dặc
Mình anh với cô đơn, nhấm nháp lại từng khoảnh khắc
Và...
(Thành)
[G]Anh loay hoay bởi những nỗi nhớ
[D]Anh loay hoay bởi những mong ước
[Em]Anh mong ta quay về ngày xưa
Ngày ta vẫn là bạn, [C]vô tư chẳng cách [G]rời
(Jaspow)
Mưa [G]rơi trên mái hiên nát dột, đem cái lạnh tới bên anh một cách đường đột
[D]Gió thổi làm cho lòng này giá buốt, nhưng đến giờ anh vẫn chẳng thể nghĩ thông suốt
Em [Em]là một mảnh của quá khứ, có thể tương lai anh không thể nào quên
Sự trống [C]trải gợn lên như con sóng, khiến nỗi buồn anh chẳng thể nào cập bến
Cô gái năm [G]ấy mà anh hằng yêu mến, bỏ lại sau lưng tình nồng còn dang dở
Anh [D]trả cho em những ngày nắng, giữ lại nỗi buồn sâu thẳm còn đang nở
Anh [Em]vẫn còn cố để liên lạc với em, mặc dù con tim này không ngừng rỉ máu
Anh [C]vẫn còn giữ cái hi vọng, cái hi vọng về viễn cảnh ta bên nhau
Nên, [G]anh đưa hết vào bài nhạc, vào lời rap, nhịp thở, vào điệu flow
Nhưng, [D]chắc sẽ như Tiên Tiên hát, viết bản tình ca nhưng người có nghe đâu(?)
Thôi, [Em]tình cảm anh hằng chôn giấu
Dẫu biết rằng nhiều, không thể nào xóa được
Rồi thời [C]gian sẽ đưa ra giải đáp
Anh đành chấp nhận, ôm con tim trầy xước
[G]Lời văn ngắn ngủi chẳng thể thấy đủ vị ngọt của tình yêu
Không em ở [D]bên, thiên tai bỗng ập đến, xé nát hồn anh nhuốm đỏ cả một chiều
Rồi anh [Em]tự hỏi “Liệu rằng em có hiểu?”
Được nỗi nhớ em đạt đến mức cuồng dại
Đến [C]mức nghiện không thể nào cai
Đến mức mênh mông, rộng như khoảng trời dài
Rồi anh tự [G]hỏi “Những món đồ năm đó, anh gửi tặng em em còn giữ hay không?”
Nếu [D]còn xin em cất thật kĩ, đừng để nó bị nhiễm lạnh vào buổi đông
Rồi anh tự [Em]hỏi “Liệu anh còn cơ hội yêu lại cô gái năm ấy nữa hay không?”
Mà, [C]thôi giờ em ở xa lắm
Nên anh nghĩ chắc là em sẽ nói KHÔNG...
(Thành)
[G]Nghe đâu đây còn tiếng em hát, [D]Nghe đâu đây còn mùi hương của em
[Em]Còn ánh mắt đôi môi
Mà giờ em đã đi rồi, [C]đã xa vòng tay [G]tôi
Tìm về nơi góc phố cũ, [D]kỉ niệm khi ấy chợt ùa về
[Em]Ngày mình cùng bước bên nhau và [C]nhìn chung một phương [G]trời
Giờ chỉ còn là kí ức, [D]giờ thì ta đã chia hai đường
[Em]Dù vậy anh vẫn, anh vẫn giữ tim này, [C]giữ tình cảm trao [G]em
(Jaspow) (Đoạn này đánh nhẹ xuống,dòng hợp âm như trên)
[G]Jaspow là tên anh, nó có nghĩa là "người đi [D]tìm kho báu"
Em là bông hoa quý giá, là báu vật [Em]anh dành cả thanh xuân để kiếm tìm
Tưởng như đã chạm được [C]tới, nhưng giờ, lại vụt mất khỏi tầm tay [G]rồi.
Hiển thị bình luận