Điều tuyệt [F]nhất của chúng [C]ta là [Bb]thanh xuân. [Bbm]
Ngày em [F]vẫn hồn [C]nhiên khẽ cười [Bb]vu vơ. [Bbm]
Ánh mặt [Bb]trời chiếu sáng xuyên qua [C]từng hàng cây.
Nhịp [Am]tim chung đôi nhưng biết [D7]yêu là gì.
Giây [Gm]phút ngập ngừng nay vội vàng qua [C]mau. [C7]
Anh vấn [F]nhớ phút ấy khoảnh [C]khắc ban đầu ta gặp [Bb]nhau. [Bbm]
Lời em [F]hát bỗng khiến trái [C]tim anh ngây ngô khắc [Bb]sâu. [Bbm]
Mái tóc [Bb]dài buông nắng anh ngắm [C]nhìn thật lâu.
Làm [Am]sao cho vơi những nhớ [Dm]thương kia phai màu.
Nếu [Gm]có quay về, tình anh liệu em có [C]hay.
Giờ mình có tất [Bb]cả nhưng không là của [C]nhau.
Hẹn ước thuở thơ [Am]ngây đã mãi ở [D7]phía sau.
Giờ mình anh đứng [Gm]đây trông anh thật [Am]đáng thương như chàng [Dm]trai năm ấy.
Giờ cô gái năm [Bb]ấy đã có người chở [C]che.
Bản tình ca anh [Am]viết đâu ai còn [Dm]muốn nghe.
Bản tình ca anh [Gm]viết dành [C]cho tuổi thanh [F]xuân.
Verse 2:
Chầm chậm [Gm]thôi cho anh quay [Am]về khi ta chưa phải [Dm]xa.
Vẹn nguyên [Gm]đấy chiếc lá [C]thu nhẹ nhàng lướt [F]qua. [F7]
Anh lặng [Bb]nhìn không nói trách thầm mình đã sai.
Lời [Am]yêu xưa cho em muốn nói [Dm]ra nhưng nghẹn ngào.
Vẫn [Gm]mối tình đầu ai mà không hối [C]tiếc.
Giờ mình có tất [Bb]cả nhưng không là của nhau.
Hẹn ước thuở thơ [Am]ngây đã mãi ở [D7]phía sau.
Giờ mình anh đứng [Gm]đây trông anh thật [Am]đáng thương như chàng [Dm]trai năm ấy.
Giờ cô gái năm [Bb]ấy đã có người chở che.
Bản tình ca anh [Am]viết đâu ai còn [Dm]muốn nghe.
Brige:
Mình chia [Bb]tay không phải vì [C]hết yêu.
Mà đơn [Am]giản chỉ vì không bên [D7]nhau được nữa.
Em sẽ [Gm]mãi là thanh xuân, thanh xuân của cuộc đời [C]anh.
Giờ mình có tất [B]cả nhưng không là của nhau.
Hẹn ước thuở thơ [Bbm]ngây đã mãi ở [D#7]phía sau.
Bản tình ca anh [G#m]viết dành [C#]cho tuổi [B]thanh xuân...
Bầu trời của năm [G#m]ấy vẫn [C#]mãi riêng mình [F#]anh....
Hiển thị bình luận