Trong cơn [C]mơ, [G]đem tình yêu trở [G]về, [E]tình yêu [E]có em quay trở [Am]về, mình [F]tay trong tay, vui [C]đùa mê say,
[F]thoáng phút [F]chốc tan biến ngay. [G]
Em yêu ơi, con đường ta đã qua, giờ êm ấm thôi vắng nhau rồi, từ khi em đi, phố kia như quên đi,
[F]có ai [G]đó nhớ ai ướt mi. [C] [G]
Đến bao giờ anh biết [C]rằng mình, dù có [E]cố quên hết nhưng sao bóng hình em [Am]vẫn ở lại, và đến [G]phút
cuối đó anh như người ngốc [F]nghếch thôi, vì khi [C]đó anh đánh [F]mất em trong vòng tay về nơi gió mây. [G]
Có khi nào em nhớ một người, người đã đến bên em như anh bước về nơi cuối đường này, lời nói dối
lúc trước em quên còn anh vẫn mong, có em tìm [C]về quá khứ [F]trong vòng tay của [G]anh thật [C]gần. [G] [C]
Anh không tin, cho dù trong giấc mơ, tình yêu với em quá ơ thờ, thì xin đêm nay, ghé qua như mưa bay, trái tim sẽ bớt đau nhói
lòng.
Đến bao giờ anh biết rằng mình, dù có cố quên hết nhưng sao bóng hình em vẫn ở lại, và đến phút
cuối đó anh như người ngốc nghếch thôi, vì khi đó anh đánh mất em trong vòng tay về nơi gió mây.
Có khi nào em nhớ một người, người đã đến bên em như anh bước về nơi cuối đường này, lời nói dối
lúc trước em quên còn anh vẫn mong, có em tìm về quá khứ trong vòng tay của anh thật gần.
Đếm 1000 ngôi sao nguyện cầu, hạnh phúc đó luôn luôn bên em với tình yêu mới ngọt ngào, và đến lúc năng ấm ngang qua rồi
em sẽ quên, sẽ quên một người mãi mãi... cho dù anh vẫn yêu thật nhiều.............. [C]
Hiển thị bình luận