G[F]iờ sao khóe mắt [C]cay, hòa thật sâu bỗng [Dm]hay
Vì anh đang rất mu [Am]ốn phải quên nơi [Bb]này
Nơi chúng ta, [F]cất tiếng ca.
Cùn[Bb]g nhau tay trong tay dưới bóng [C]h oàng hôn ngất ngây.
[F]Ngồi tựa lưng gốc cây chiều nay [C]
Nhớ ra ngày nà [Dm]o đôi ta mà giờ xa rất [Am]xa
Nơ [Bb]i trên ngọn đồi người trao [Am]h ơi ấm [Dm]người
B [Bb]ên bờ môi của em sao mãi [C]t rong lòng anh
ĐK:
Chẳng thể qu [F]ên nơi trên ngọn đồi hoàng hôn gió buông [C]nhạt nhòa
Vì ở nơi ấy [Dm]có những yêu dấu trao nhau của ta lúc [Am]đ ầu
Còn hơn nghe nh[Bb]ững tiếng chim hót trên cao như muốn vui [Am]mừng duyên [Dm]mình
Nhưng rồi [Bb]sao một ngày như gió [C]thoáng vụt bay
Vì ngày [F]ấy em nói phải đi và em phải xa n[C]ơi này
Và em sẽ nhớ [Dm]anh đây nhiều lắm biết mai này bao [Am]thán g ngày
Phải sống hiểu [Bb]nhau hơn phải theo nỗi đau khi [Am]ngọ n đồi cũ [Dm]xưa
Và nhữn [Bb]g yêu dấu hôm nào phải quên [F]đi
N [Bb]gày nào anh cũng [C]đó n trông em về, người ơi [Am]người c ó hề hay [Dm]biết
N [Bb]hưng vì sao vẫn mãi [Dm]ch ẳng quay về làm [Am]anh ch ìm trong cơn [C]mê...
Vì ngày ấy [F]em nói phải đi và em phải xa n [C]ơi này
Và em sẽ nhớ [Dm]anh đây nhiều lắm biết mai này bao [Am]thán g ngày
Phải rộng thứ [Bb]nhau hơn phải theo nỗi đau khi [Am]ngọ n đồi cũ [Dm]xưa
Và nhữn [Bb]g yêu dấu hôm nào phải quên [F]đi
Hiển thị bình luận