Dạo [Cmaj7]chân dưới bóng mây anh chẳng còn nhớ chốn đây đã từng [Gmaj7]đẹp như thế.
Một [Cmaj7]hai tia nắng vương anh chẳng còn nhớ chút hương dịu hiền [Gmaj7]mình từng mê.
Hàng [Am7]cây như muốn vẫy chào [D7], ngày [Gmaj7]hôm nay thấy thế nào [Em7], có vui [Am7]như ngày xưa [D7]ước ao? [Gmaj7]
Gặp [Gmaj7]em anh rất lo lâu rồi anh không đắn đo sao mình [Gmaj7]quê đến thế
Còn [Cmaj7]em cứ đắn đo sao anh không muốn để cho em gặp [Gmaj7]anh như thế?
Vì [Am7] đâu muốn thét gào [D7], rằng [Gmaj7] anh đau đớn thế nào [Em7], đấy em [Am7] ơi thật buồn [D7] biết bao. [Gmaj7]
Haa.... [Am7] [D7] [Gmaj7] [Em7]
Thôi [Am7] chẳng ai nhớ mãi [D7] những điều thật mỏng manh. [Gmaj7]
Tương [Am7] tư thì anh vẫn [D7] đến nơi ta [Gmaj7] hẹn hò [Em7], thế nên [Am7],em à [D7], đừng có lo. [Gmaj7]
Haa... [Am7] [D7] [Gmaj7] [Em7]
Thôi [Am7] chẳng ai nhớ mãi [D7] những điều thật mỏng manh. [Gmaj7]
Cô [Am7] đơn gì đâu em [D7] ơi anh đã [Gmaj7] quên rồi[Em7], thế thôi [Am7], em à [D7],thì thế thôi. [Gmaj7]
[Am7] [D7] [Gmaj7] [Em7] [Am7] [D7] [Gmaj7]
Mùi [Cmaj7] hương theo gió bay anh chẳng còn muốn đứng đây chuyện trò [Gmaj7] em nữa.
Chẳng [Cmaj7] hay mong muốn đưa em vài dăm ba cuốn quên lâu rồi [Gmaj7] từ hồi xưa.
Về [Am7] thôi tia nắng tắt rồi [D7], quạ [Gmaj7] đen cũng kiếm chỗ ngồi [Em7], thế thôi [Am7], em à [D7], thì thế thôi. [Gmaj7]
Hiển thị bình luận