Capo 2
Anh chẳng [C]còn [G]nhớ cảm giác đầu [Am]tiên gặp em thế [Em]nào
Chỉ [F]biết được rằng anh [c]thấy bồi hồi
Dường như [C]anh đã trót yêu [G]em.
Mọi [C]người xung [G]quanh từng nói
Về [Am]em chẳng như anh [Em]nghĩ
Bỏ [F]ngoài tai thôi, dù [C]đúng hay sai
Anh [Am]vẫn yêu [G]em đậm [C]sâu.
Chưa một [Am]lần anh thấy hối [Em]hận
Vì [F]những gì anh đã [C]chọn
Anh biết [Am]rằng trên thế giới [Em]này
Chẳng còn [F]lại một người như [G]em.
Đk:
Anh chẳng [Am]thể nào ngừng yêu [Em]em
Vì niềm [F]vui bên [G]em quá [C]lớn
Dẫu thế [Am]nào anh sẽ chẳng bằng [Em]lòng
Để [F]mất em trong cuộc [G]đời.
Nếu thật [Am]lòng em còn hoài [Em]nghi
Thì lặng [F]yên nghe [G]anh nói [C]nhé
Anh có [Am]một tình yêu rất [Em]đơn giản
Đơn [F]giản như chính con người [G]anh
Rất chân [Am]thành.
Hiển thị bình luận