Hoàng Citizens,Hoàng Elkun
Nửa đời [F]sầu nửa đời [G]âu gập ghềnh [Em]mưa gió Nửa đời [Am]người
Chợt nhận [F]ra tuyết [G]rơi bên khung cửa [Am]sổ
Lệ ta [F]rơi lòng ta [G]đau thừa cô [Em]đơn quá dư u [Am]sầu
Tìm men [F]say chỉ [G]mong sẽ yên lòng [Am]hơn
Dù ngày mai [F]bão giông ngập [G]trời
Dù em [Em]đã yêu ai mất [Am]rồi
Thì anh [F]vẫn, đứng [G]đây
Như xưa và chờ em [C] tới [C]
Xin em đừng [F]khóc nước mắt
Nhạt [G]nhòa đôi mi
[Em]Anh sẽ vẫn tiếc vẫn [Am]nhớ em vì
[F]Hai đôi chân đã [Em] khác đường [A] đi [Am7]
Hãy đưa [F]em về đi anh ơi em say rồi
Hãy ôm em chặt [Em]đi anh ơi em [Am]say rồi
Vì [Dm]say mới nói nhớ [G]anh nhớ đến [C]điên dại
Có lẽ là vì [F]say mới muốn bên anh thôi
Có lẽ là vì [Em]say mới nói còn [Am]yêu anh
Người [Dm]ta bảo say sẽ [Em]quên mà sao em [Am]nhớ thêm
[Am]Nhớ người, hay nhớ [Em]ta!? [F]Nhớ, người hay nhớ [C]ta, nhớ người!
[Am]Nhớ người ta hay [Em]nhớ, người [F]ta [C]
[Am]Nhớ người chẳng nhớ [Em]ta! [F]Nhớ, người ta chẳng [C]hay, nhớ người!
[Am]Nhớ người chẳng hay, [Em]nhớ người [F]ta ...[C]
Và đến [C] lúc em khoe áo mới đón xe [G] hoa về đâu với ai.
Có nụ [Em] cười còn nước mắt rơi trong lòng [Am] em với tôi
Những tháng ngày năm [C]đó ta đã cười thật [G]tươi
Mười tám đôi [Am]mươi những nụ cười đẹp nhất [G]đời [C7]
Dẫu gian [F]khó, dẫu phong [Em]ba
[Am]Hiên ngang [Dm]bước, sóng gió sẽ [G]qua.
Cầm tấm vé trên [C]tay em [E7]bay đến nơi [Am]xa
Sài [C]Gòn đau lòng [F]quá toàn [G7]kỷ niệm chúng [C]ta
Phải đi xa đến [F]đâu? [G]Thời gian quên mất [Em]bao lâu?
[A7]Để trái [Dm]tim em bình [G7] yên như ngày đầu [C] tiên
Đưa tay đây [C]nào! Mãi bên [G]nhau bạn nhớ!
(Bên ngoài thế [Am]giới trời cao đất dày
Ở trong team [Em]có anh em chất đầy)
Đưa tay đây [C]nào! Mãi bên [G]nhau bạn nhớ!
(Cùng mặc lên [Am]người chiếu áo bóng bẩy
Sau những ngày [Em]tháng trầy da tróc vẩy cùng nhau)
[F]Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh
[F]Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có [G]vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
[G]Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian.
Tình [F]cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh [F]muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ [G]cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ [G]sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi.
Nhìn vào bầu trời có [Am]riêng ta đoạn đường về nhà hóa [G]cô liêu
Dòng người vội vàng bước [F]nhanh qua người còn đây sao chẳng [C]thấy
Một bài nhạc buồn viết [Am]cho ta nỗi niềm còn lại với [G]hương hoa
Dù buồn cũng phải cố [F]cho qua đau còn chi khi người [Am]xa
Còn gì đâu mà [Am]buồn vì người cũng đã bước đi [G]xa
Còn gì đâu mà [Em]chờ khi em chẳng còn là của riêng [Am]ta
Giờ thì ta một [Am]mình này phải tập sống với cô [G]đơn
Đem bao nhiêu dấu [Em]yêu xưa kia chôn vùi em [Am]hỡi
Quá khứ kia của [Am] anh
Chỉ toàn là những giá [Em] băng
Quá khứ kia của [F] anh
Chỉ là người luôn sống [G]trong đợi chờ
Em sẽ không về [Am] đâu
Thats what you [Em] say
Em sẽ không về [F] đâu
Đừng chờ đợi những giấc [G] mơ.
[Am]Đêm nay, đêm trước [Em]khi đêm nay [F]cơn tương tư cuốn [C]tôi loay hoay
[Am]Tôi phân vân nhớ [Em]hay thôi nhớ [F]vậy thôi [C]
Hiển thị bình luận