1. Ngày trời lộng [G]gió có [C]em dáng xuân [G]tình Ngày trời lộng [D]gió áo bay quyến thân [D7]hìn
1. Muộn màng là khi thuyền xa [C]bến, người theo ra đưa [F]tiễn Còn lại chăng nước [Em]mây trôi tri
1. [C] Trong câu [F] hát có em ngày [C] ấy Trong câu [F] hát có duyên nồng [G7] say [G] Từ một lần
1. Bao mùa [Fm] Thu đi qua trong đời [Fm] tôi. Tôi và [Eb] em đã dìu [C7] nhau trong cuộc [Fm] đời.
[C]Lặng nơi [C]đây tuyến đầu chống [Am]dịch. Gió lạnh đêm [Em]về thổi [C]buốt vào [Am]tim. Hồi còi
1. [G]Mùa xuân [G]này anh sẽ đưa [Am]em. Về quê [D7]anh thăm đồng xanh lúa [G]mới. Thăm dòng [Am]s
1. [C] Có những mùa Xuân qua đời [C] tôi. Hương Xuân thoang [C] thoáng bóng chiều [C] trôi. [C] Gi
1. Phố [Em]vắng chiều mưa [Em]bay. Bâng khuâng đầy nỗi [C]nhớ. Nhìn lá me bay [B7]bay, vương [D7]v
1. Về đi [G]anh, về đi [D7]anh… Bao tháng năm biền [G]biệt. Anh ra [C]đi, xa vắng nơi quê [D]xưa.
1. [Am]Ngồi nhìn mây [Am]bay về nơi cuối [Am]trời. Nghìn trùng xa [Dm]khơi, mây [G7]bay hoài ngàn