1. Biển [Dm] sóng xô lòng [Am] đau người [A7] mãi mãi xa ngàn [D7] khơi Tình yêu [Gm] ơi cánh [C7]
Ta [Am]về từ muôn [C]ngã Như phép [E7]lạ đất [Am]trời Tình yêu [F]thương cao [C]vút Nỗi thương [D
Người[Dm] hỡi! Em có nhớ rằng tình ta bấy [Gm] lâu Trời [A7] thu, vàng không gian biết trôi về [Dm]
[C]Có bao giờ em [Dm]tin, rằng [F]anh sẽ xây một bảo [G7]tàng Như Pi cas [Dm]so có thời kỷ [Em]xanh
Tình [E7] thắp sáng muôn vì [Am] sao Dệt bài tình ca anh viết cho [Dm] riêng em Lắng trong không [
Hạnh [Am] phúc nước mắt đẫm vai anh ngày ta có [Dm] nhau Giọt [G] nước mắt trong em nói bao [C] điề
Tôi [Am]có nợ [B7]em những gì [Em]không ? Nợ [Am]em chưa [D7]gửi một nhánh [G]hồng. Nợ [B7]em chưa
1. Thu [C] về giăng một màn [Am] sương. Trùng dương đẫm [F] lệ lòng vương sợi [C] buồn. Chiều [Dm]
1. [G] Nụ hồng vừa nở trong [G] đêm. Cho sớm [G7] khoe sắc hương bên [C] thềm. Mà rồi người dường
1. [Am] Một bức tường sắt làm chùn [A7] bước quân ngoại [Dm] xâm. Để Tổ quốc muôn [G] đời [E7] màu