[E]Là những mộng mơ chưa cầm được nóng tay
Gọi [D] anh là người đàn ông với những quả bóng bay
Và [A]đêm nay anh điên không có cần che đậy
Anh lơ [A] lửng giữa con đường có hai bên làn xe chạy
Anh không [E] mơ một ngày nào đó nổi lên chốc lát nửa vời
Anh chỉ [D] muốn khi tim còn đập là còn được hát giữa đời
Vì có [A]là một con đom đóm hay trở nên sáng như sao
Thì ta cũng [A] có một thanh xuân đẹp trước khi ngày tháng hư hao
Có những [E] đêm anh nằm co mơ ngày trong xanh hoan ca
Không lo[D] được, không lo mất, ưu phiền trong anh tan ra
Và anh[A] hát như người đàn ông không cần điều gì chăm bẵm đâu
Em sẽ [A]lạc vào trong con ngõ tâm hồn của anh thăm thẳm sâu
Một ngày thứ [E] nhạc mà anh chơi không chỉ lan truyền trong xó xỉnh nữa
[D]Đi muôn nơi, đến muôn tai, không cần thiết phải có chỉnh sửa
[A]Anh chưa bao giờ được dạy về cách để trở nên rất giàu
[A]Thế nên yên tâm một điều là nhạc anh sẽ còn mơ, mơ đến rất lâu
(Dạo [A] [A] [A] [A])
Chorus: Hậu Vi
[D]Ai ơi trót thân mơ màng
[D]Loay hoay mấy tầng trần gian
Nhiều [A] đêm mơ thấy ta đi tìm
Tìm[A] thân ta biết bao năm rồi
[A]Mơ đi giữa cây xanh rừng
[A]Bay lên với tầng trời cao
[A]Ta trôi giữa con sông dài
I’m [A]dreamin’ till morning light.
(Dạo [D] [D] [A] [A])
Verse 2: Đen
Anh [E] có một túi mơ to giấu trong lớp ngoài gầy guộc
Và cuộc [D]sống luôn tìm mọi cách để mà đục khoét như bầy chuột
Lấy đi [A]hết những gì đẹp nhất để rồi thì ai cũng như ai
Ngập trong[A] những lo toan cuộc sống, hôm qua, hôm nay cũng như mai
Anh không[E] đưa em bay cao vì sau lưng anh không có lông vũ
Thế [D]giới của anh bé xíu anh là lao công kiêm luôn ông chủ
Anh [A] không có những khu vườn ngập tràn hoa trái lạ và thơm
Tặng[A] em cả cánh đồng mơ, mơ xơ xác như rạ và rơm
Cuộc[E] đời là một áng mây và mỗi chúng ta là hạt nước
Chúng ta [D]rơi. Ôi chúng ta rơi! Chẳng thể nào làm [A]khác được
Và cuối hành trình, ai rồi cũng sẽ [A] vỡ ra
Ta chỉ mơ nơi ta rơi xuống mặt đất khô [E] cần kia sẽ nở hoa
Những giấc mơ không thể [D]lấp đầy cơn đói
Nhưng đó là cách để khiến tâm tư ngày nào [A]đó được đâm chồi
Và sẽ thật tệ nếu như bỏ đi niềm [A]mơ mà sống
Cặm cụi đi suốt cuộc đời rồi trở ra [A]biển ra sông.
(Dạo [A] [A] [A]
[D] [D] [A] [A])