1. [Am] Điều gì rồi sẽ đến [G] ai một thời nhớ thương
Xong [F] rồi lãng [G] quên thế giới [F] này buồn tênh thế [G] sao
[Am] Rồi một thời gian sau, [G] gặp lại nhau nói câu
Tôi khỏe [F] mà, cảm [G] ơn, anh sao [Am] rồi.
T-ĐK:
Người nào [F] buồn thì giơ [G] tay
Hôm nay [Am] đường đông, mưa gió [Em] bay
Người nào [F] buồn vì vừa chia [G] tay
Thì lại [Am] đây hát với tôi nào
[E] Giữa những tháng ngày nhàn [Gm] nhạt, cô đơn
Cho [F] phép lòng mình được nhớ hơn một ngày [G] thôi [A7]
ĐK1:
Mình từng [Am] ngồi và nhìn [G] ngắm bầu trời [F] đêm trên mái [C] hiên nhà
[Am] Trò đùa người [Em] cứ chọc hoài, bật [F] cười dù là chẳng [G] vui
[Am] Người thường vẫn [G] thích [F] nấu mì ăn với [C] tôi
Những [F] ngày gió [G] mưa đi ngang [Am] đời
Cứ nhớ [F] hoài những giản [E7] đơn của đôi [Am] mình.
[Am] [Em] [F] [Am] [Am] [Em] [F] [G]
2. [Am] Ngồi lục lại trên face [G] những dòng tin sáng đêm
Khi [F] vừa mới [G] quen những kế [F] hoạch tương lai có [G] nhau
[Am] Người thường mặc sơmi, [G] hay thường ngủ rất khuya
Hay [F] thường khóc [G] khi xem phim [Am] buồn.
ĐK2:
Người nào [Am] buồn thì mình [G] cứ giơ tay [F] tôi đang cũng [C] như vậy
[Am] Người buồn ngồi [Em] hát một mình, [F] khóc hết [G] ra
[Am] Đời là sự cô [G] đơn, [F] ai cũng cần có [C] nhau
Như đứa [Am] trẻ cần chở [G] che những đêm [Am] hè.
[F]hà ha há hà [G]ha ha [Am]hà
[F]hà ha há hà [G]ha há [C]ha
Cứ nhớ [F] hoài những giản [E7] đơn của đôi [Am] mình.