Một ngõ vằng xôn [C]xao, nằm trong lòng phố lớn.
Một tiếng nói yêu [Dm7]thương cho lòng thêm tơ [G]vương.
Một đám lá thu [C]bay, rắc vương đầy ngõ [Am7]vắng.
Một chùm hoa chưa [Dm]nắng, xôn [G]xao cả lòng [C]tôi.
ĐK: Tôi yêu [F]đời làm một bông hoa [Dm7]nắng. Tôi yêu [G]người làm ngõ vắng dịu [C]êm.
Trong yên [F]lặng mà lại mênh mông [Dm7]lắm.
Hãy ngước [D7]nhìn kìa trời xanh bao [G]la
Vì nắng mãi nên [C]mưa gọi trưa hè loáng nước
Vì muốn nói với [Dm7]nhau nên nhìn nhau thêm [G]lâu
Chiều ngõ vắng xôn [C]xao, có thêm bầy bé[Am7] gái
Cùng nhảy dây khoe [Dm7]áo, giăng [G]hoa ngợp hồn [C]tôi
Khi con [F]người để lòng yên ngõ [Dm7]vắng
Thêm rung [G]động Được dứng ngắm trời [C]mây
Ai đã [F]từng một lần qua nơi [Dm7]ấy
Khi xa rồi lòng [G]rồi lòng bỗng thấy xôn [C]xao