Nhấn Enter để xem tất cả
Hợp Âm Chuẩn duy trì kinh phí hoạt động dựa trên quảng cáo. Rất mong bạn có thể ủng hộ Hợp Âm Chuẩn bằng cách tắt chương trình chặn quảng cáo đi. Cảm ơn bạn rất nhiều!
Quay lại trang bài hát

Nhờ A Đội Mũ

Lys Dung Đoàn C Điệu Ballad

Phiên bản mới

Hợp âm cơ bản
1 tuần trước
Verse 1:
[C]Có tiếng ve đuổi theo khu rừng
[C/E]Có chuyến xe ngủ quên không dừng
Người ở [F]bến
Lặng nghe tiếng ve xa mình
[Fm]Lặng nhìn chuyến xe xa mãi
 
[C]Có nắng mưa rụng rơi trên đầu
[G/B]Có áng mây chở che cho nhau
Người vội [Am]vã rời [Em]đi
Người lặng [F]lẽ ướt [G]mi
 
Chorus:
[F]Nắng chói chang từ nụ cười
Đã biết tới nhớ [C/E]thương, lắng lo về một người
Bình minh mang em [Dm7]đến rồi đi lúc hoàng hôn
[C]Bao nhiêu thương [F]mến chìm sâu giữa màn [G]đêm
[Am]Mưa rơi trên từng khe [C]cửa
Người cầm ô cũng [D#]chẳng còn [E]che nữa
[C]Sẽ chẳng còn [F]ai bên [C/E]cạnh
Sẽ chẳng còn [Dm7]ai nhờ [G]anh đội mũ cho [C]em
 
Rap:
[C]Đôi tay em buông lơi còn đôi tay anh thì vẫn nắm
Em như là hơi [G/B]men trong màn đêm
đen như một thói quen anh vẫn say đắm
Đã từng cùng [F]nhau ngắm bình minh, cách 2 màn hình
Đã chuyện trò cùng [Fm]nhau suốt màn đêm, chỉ 2 bọn mình
Bởi vì người đã [C]đến nhưng không mời, người rời không ai hay
Người đã [G/B]hứa yêu muôn đời, nhưng giờ lời tựa mây bay
Người đã [F]bước đi không đợi, anh cũng [F/A]chẳng nói nên lời
Vậy là [F]xem như câu chuyện mình đành [G]thôi
 
Chorus:
[F]Nắng chói chang từ nụ cười
Đã biết tới nhớ [E/Ab]thương, lắng lo về một người
[Am]Bình minh mang em [Dm7]đến rồi đi lúc hoàng hôn
[C]Bao nhiêu thương [F]mến chìm sâu giữa màn [G7]đêm
[Am]Mưa rơi trên từng khe [C]cửa
Người cầm [Em]ô cũng chẳng còn che nữa
[C]Sẽ chẳng còn [F]ai bên [C/E]cạnh
Sẽ chẳng còn [Dm7]ai...[G]
Bridge:
[Am]Làm sao nhớ em khi không [G#m]nhờ anh đội mũ
[G]Làm sao có em khi đêm [D/F#]nay anh không thể ngủ
[F]Làm sao giấc mơ này kéo [C/E]dài
Để [Dm7]anh được ở [D]bên em mãi [G]mãi
Chorus (lên tone):
[G]Nắng chói chang từ nụ cười
Đã biết tới nhớ [D/F#]thương, lắng lo về một người
Bình minh mang em [Em]đến rồi đi lúc hoàng hôn
[D/F#]Bao nhiêu thương [G]mến chìm sâu giữa màn [A]đêm
 
Bởi vì người đã [Bm7]đến nhưng không mời, người [F#]rời không ai hay
Người đã [Dm]hứa yêu muôn đời, nhưng giờ [E/Ab]lời tựa mây bay
Người đã [G]bước đi không đợi, anh cũng [D/F#]chẳng nói nên lời
Vậy là [Em7]xem như câu chuyện mình đành [A]thôi
 
[Bm]Mưa rơi trên từng khe [F#]cửa
Người cầm [Dm]ô cũng chẳng còn che [E]nữa
Sẽ chẳng còn [G]ai bên [D/F#]cạnh
Sẽ chẳng còn [Em7]ai nhờ [A]anh đội mũ cho [D]em
 

THẢO LUẬN




Đã duyệt