Tôi hát bài [G]ca ngợi ca [Am]cây lúa,
và người [F]trồng lúa cho [Am]quê hương.
Quê [C]hương ơi, có gì [Am]đẹp hơn thế:
Đồng lúa [C]hẹn hò [Em]những mùa gặt
Tình yêu [G]bắt đầu từ [Em]đôi mắt,
Ngày mai [C]bắt đầu từ [Am]hôm nay
Từ bàn [Am]tay xưa cấy trong gió bấc,
chân lội [F]bùn sâu dưới [Am]trời mưa phùn
và đôi tay [Dm]kia kéo cày [C]thay trâu.
Vì không [Am]có đất, vì [A7]nước đã mất
cho đến [D]hôm nay, [A]những chàng trai [F#m]đang lái máy cày
và bao [C#m]cô gái sẽ [E7]ngồi máy cấy.
Chiếc [A]cầu tre chênh vênh nhỏ bé
không [C#m]mang nổi người [F#m]gánh thóc nặng.
[D]Đường [A]lớn đã mở đi [D]tới tương lai.
[Bm]Ngày mai [E7]đang bắt đầu [F#m]từ ngày hôm nay.
Ngày [Bm]mai [E7]đang bắt đầu từ [Am]ngày hôm nay.
Được mùa lúa thóc chớ phụ ngô khoai,
ăn quả ngọt ngon nhớ người vun trồng,
bàn tay quê hương vỗ về yêu thương.
Bàn tay chiến đấu, bàn tay kiến thiết.
Sắp xếp giang sơn, những bàn tay trung dũng kiên cường
mở đường đi tới chân trời tươi sáng.
Như tình yêu trao cho người yêu
Trong gian khổ hạnh phúc tới rồi.
Đường lớn, đã mở đi tới tương lai,
Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay.
Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay.