1. Nào người [G]ơi! Mau mau đến đây,
tìm Vị [C]Vua giáng sinh cho [G]đời.
Trời bừng [C]sáng giữa chôn Bê- [D]Lem,
một Hài [Am]Nhi thế nhân đợi [D]trông.
Bầu trời [G]đêm đông ôi giá băng,
kìa nhìn [C]xem tuyết ôm cây [G]cành.
Một vì [C]sao chói sáng lung [D]linh,
từ trời [Am]cao chiếu tỏa khắp [G]nơi.
ĐK: [G]No-el này [C]No-el
mùa hồng [D]ân khai sinh đất [G]trời,
một ngày [C]mới sáng tươi bình [D]yên.
Trời và [A]đất kết giao thầm [D]duyên.
[G]No-el này [C]No-el
Ngài hạ [D]sinh mang thân thấp [G]hèn,
vào mùa [C]tuyết giá băng lạnh [D]căm,
để đổi [D]mới thế gian lầm [G]than.
2. Mục đồng [G]ơi! Vang lên khúc ca,
nhịp nhàng [C]ta tấu muôn cung [G]đàn.
Tầng trời hỡi [C]cất tiếng tôn [D]vinh,
một tình [Am]yêu giáng sinh huyền [D]linh.
Trần hoàn [G]say câu kinh thiết tha,
chìm ngập [C]trong Thánh ân chan [G]hòa.
Mùa hồng [C]phúc thắp sáng dương [D]gian,
loài người [Am]vui đón mừng Chúa [G]Con.
3. Quỳ gần [G]bên GIÊ-SU bé thơ,
này đoàn [C]con vững tâm tôn [G]thờ.
Nguyện cầu [C]Chúa chúc phúc muôn [D]ơn,
để trần [Am]gian sống trong hồng [D]ân.
Loài người [G]ơi! Suy tôn Chúa Con.
Vì tình [C]yêu bỏ nơi ngai [G]vàng,
hạ mình [C]xuống sống khiếp đơn [D]nghèo,
chuộc tội [Am]bao lỗi lầm thế [G]nhân.