Nếu có ai hỏi [C]anh về quá khứ kia ngày [D]xưa
Anh sẽ chẳng ngần [Bm]ngại khi mà anh đã [Em]sai
Nếu nói về tương [C]lai sẽ chẳng có ai bằng [D]anh
Em luôn ở bên [Bm]cạnh dù anh làm đúng hay [Em]sai.
Anh luôn thầm cảm [C]ơn và bù đắp cho em nhiều [D]hơn
Còn gì bằng quý [Bm]hơn nhìn con thơ mỗi ngày mỗi [Em]lớn
Cũng có đôi ba [C]lần em giận hờn vô cớ vì [D]thương
Khốn khó ở bên [Bm]anh từ bấy lâu chẳng lời thở [Em]than.
Hạnh phúc chính là [C]đây khi mỗi ngày anh đều [D]thấy
Con thơ ngây cười [Bm]nói mặc kệ cho người đời soi [Em]mói
Nếu có ai hỏi [C]về điều tuyệt vời nhất của đời [D]anh
Anh sẽ chỉ trả [Bm]lời gia đình là tất cả em [Em]ơi.
VERSE 2
Em vô tư hồn [C]nhiên và cũng chẳng quan tâm nhiều [D]nữa
Những lời hứa câu [Bm]hẹn bấy lâu nay em cũng dần [Em]quen
Chẳng thể nào thứ [C]tha nhưng vì yêu anh nhiều [D]quá
Xem anh là tất [Bm]cả em bỏ cả định kiến theo [Em]anh.